Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 289


trước sau


Nơi này là một vùng thiếu văn minh, không phải là một nơi tốt lành để tâm sự với nhau.
Tôi đang mong chờ nửa câu nói sau của anh ta, nhưng khoé môi anh ta gợn lên một nụ cười, không có ý định tiếp tục nói.
” Sao anh lại như vậy … ” Tôi có chút bất mãn lẩm bẩm
Anh chàng này, luôn như vậy, muốn nói lại thôi, gợi lên lòng hiếu kỳ và chờ mong của tôi, sau lại đột nhiên im bặt.
Làm tôi tâm tư bị dày vò nhiều lần
Mặc kệ tôi có dùng ánh mắt cầu khẩn anh ta như thế nào, anh ta cũng sẽ không tiếp tục nói, có lẽ đó là điều cấm kỵ của thần chỉ.
Bọn họ phải khắc chế chính mình, ngay cả khi họ biết, bởi vì không thể tùy ý nhiễu loạn quy luật vận hành và trật tự.
Ở đây có rất nhiều người, chúng tôi vẫn đang leo cầu thang, không phải là chỗ tư mật của hai người khi ở cùng nhau, tôi cũng không thể mặt dày làm nũng anh ta
Giang khởi vân nhìn tôi cười nói:” trước tiên đi làm việc chính, nếu có thể duy trì độc nhất với Hắc Khăn Miêu Vương này, tiểu cô nương nhỏ bé như em, về sau có thể đi ngang hàng trong vòng tròn….

Như vậy ta cũng yên tâm đi nhiều”
Đúng vậy … đây là mục đích chúng tôi tới đây.
Nhân tình lớn hơn thiên( trời), vì an toàn về sau của hai tiểu tổ tông, tôi muốn tận dụng khả năng để kết giao bạn bè nhiều hơn, khiến những lá bài trong tay Tư Đồ Lâm bị rạn nứt.
Toàn bộ thành miêu vương rất rộng, nhưng cầu thang và cửa ra vào bên trong lại rất nhỏ hẹp, anh tôi đi vào thật khó chịu, chứ đừng nói đến giang khởi vân, may mắn anh ta có thể trực tiếp đi xuyên qua, mà không bị đụng vào đầu.
” Nơi này của các ngươi lớn như vậy, vì sao bên trong lại hẹp thế”.

Mạnh bà bị vấp ngưỡng cửa rất nhiều lần, có chút buồn bực nói.
Long tiểu ca không phản ứng cô ấy, anh tôi liền trả lời:” đây có phải là công năng phòng ngự của binh trại không?”

Thạch mập mạp quay lại nói:” mộ đương gia quả nhiên là người thông minh, đây chính là phòng ngừa người khác tấn công, hoặc là thích khách đánh lén”
Thành miêu vương được xây dựng trêи ngọn núi như vậy, chính là một binh trại khổng lồ, là một pháo đài chính trị quân sự của bộ lạc
Nơi này có một phong cách kiến trúc rất đặc biệt, đó chính là ” oai môn nghiêng nói”.( Đường dốc, cửa xiên)
Cửa và đường không giống như bình thường thẳng tắp, mà là cố tình làm cho người khác dễ dàng lạc đường
” Hôm nay trời đã khuya, đại trưởng lão đã ngủ, cũng mời các vị khách quý ở chỗ này nghỉ ngơi, sáng mai chúng ta lại cung nghênh các vị lên gặp đại trưởng lão”.

Thạch mập mạp đưa chúng tôi nơi cao cấp thứ hai của thành miêu vương, ở đây có một loạt phòng cho khách.
Tôi ở một mình một phòng, anh tôi xách theo mạnh bà đi, người muốn bám lấy tôi.
Mạnh bà bất mãn nói:” ta muốn hầu hạ tiểu nương nương”
” Ngươi hầu hạ cái quỷ gì, ngươi chỉ muốn gần gũi quan sát tin đồn ở cự ly gần mà thôi, bớt phí sức lực để xem phu thê nhân gia sinh hoạt đi, ngoan ngoãn làm một củ sen đi.” Anh tôi đẩy mạnh bà vào phòng.
Tôi còn tưởng anh tôi muốn ở cùng với mạnh bà, ai ngờ anh tôi đi đến một gian phòng khách khác, còn phòng tôi lại ở giữa hai người.

Ngày hôm sau, giang khởi vân vỗ vỗ mặt tôi, đánh thức tôi dậy.
” Dậy đi, ta phải đi rồi”
Tôi mơ hồ một lúc, che mặt hỏi:” anh, anh đang tạm biệt tôi?”
“… Nếu không thì vì cái gì?” Anh ta hơi nhíu mày.
Trời ơi…… Giang khởi vân đánh thức tôi, để nói lời từ biệt sao?
Trước kia anh ta nói còn chưa xong, người đã biến mất! Sau đó cũng là, tôi mở mắt ra không nhìn thấy anh ta
Bây giờ lại đánh thức tôi dậy, còn nói với tôi tiếng tạm biệt?
” Mộ tiểu kiều, em đang ở cái dạng ngu ngốc nào vậy?” Anh ta véo cằm, gọi tôi hoàn hồn
“Tôi … tôi hơi ngạc nhiên, anh tự nhiên nói lời tạm biệt với tôi…… Trước kia anh nói đi là đi”.
Anh ta híp mắt ngồi trêи giường trúc nhìn tôi chằm chằm:” em rất đắc ý?”
Đắc ý?!
Không không, tôi nào có đắc ý, tôi chỉ là không khống chế được độ cong của khoé miệng mà thôi.
” Khụ, tôi không đắc ý.

….


” Vậy em cười cái gì?” Giang khởi vân đột nhiên đè ép nắm lấy cổ tay tôi, đè tôi xuống giường
Đây là giường trúc, tiếng ồn ào lập tức phát ra
Loại âm thanh này

quá mơ hồ, lặp đi lặp lại hết lần này đến lần khác
” Lâu rồi không thu thập em! Em càng ngày lá gan càng lớn”.


Giọng nói anh ta mang theo chút khàn khàn khó nhịn.
Nhưng bây giờ anh ta không dám làm, bụng tôi to như vậy, anh ta chỉ có thể áp xuống, cẩn thận tránh đi.
Ngoại trừ hôn môi và âu yếm, không có cách nào khác để giảm bớt sự thiếu kiên nhẫn này giữa hai người.
” Tê……” Trước ngực truyền đến một trận ngứa, anh ta cố gắng kiềm chế sức mạnh của mình, hàm răng nhẹ nhàng cọ cọ vào vùng nhạy cảm kia, làm toàn thân tôi căng cứng.
Cho dù hành động có thân mật đến mức nào, cũng không thể đánh đồng với sự gắn chặt thật sự.
Không dễ dàng, thật không dễ dàng …
Giống như cưỡng chết chất độc trong xương, tam thời được cứu, sau đó lại thêm nghiệp hoả điên cuồng, bị bỏng đến toàn thân đều đau đớn.
” Khởi vân, khởi vân”.
Tôi cũng nhanh chóng bị loại cảm giác này ép cho đến phát điên rồi, rõ ràng còn muốn trấn an anh ta, nhưng lúc gọi tên anh ta, tôi vô cùng luyến tiếc và nhung nhớ nồng làn, rõ ràng là dụ dỗ
Anh ta dùng sức cắn, vừa đau vừa ngứa, trước ngực từng đợt nhè nhè tiết ra nước, cũng bị đầu lưỡi lạnh lẽo của anh ta cuốn đi
Anh ta nhìn tôi giống như nhìn một con mồi.
” …… Chờ hai đứa nhỏ ra đời, em phải giác ngộ, mộ tiểu kiều…..” Giọng nói nguy hiểm vẫn còn văng vẳng bên tai tôi, còn người thì thong thả từ từ biến mất.
Phải giác ngộ cái gì… Tôi cảm thấy anh ta nghiến răng nghiến lợi nói, như thể anh ta muốn ăn tôi vậy

Trong thôn trại, mặt trời mọc thì làm, mặt trời lặn thì ngủ, hầu hết những người dân ở đây đều ra ngoài làm ăn buôn bán, trong thôn còn giữ lại hoàn cảnh sinh hoạt đơn thuần, đại cô nương, tiểu tức phụ( vợ), đang ở bên hồ giặt quần áo, lão nhân nuôi gà, mặt nước có người đánh ra, rất hài hoà, không có âm trầm khủng bố như tôi nghĩ
Anh tôi tới giường gọi tôi dậy, phát hiện tôi đã thu dọn sạch sẽ, anh buồn bực hỏi:” chồng em sáng nay không ” giao lương thực nộp thuế” cho em sao? Anh còn tưởng em sẽ mệt mà ngủ nướng, vì sao lại dậy sớm như vậy?”
Giao lương thực nộp thuế cái gì?
“Chúng em không làm …” Tôi cắn răng nhỏ giọng nói
” Chà, chà….

Đúng là ngoài dự đoán…..


Anh cho rằng hắn không nhịn được lâu như vậy, xem ra hắn có thể, hẳn là rất yêu em”.

Anh tôi duỗi tay giúp tôi buộc tóc
” Anh …..

Em hỏi một vấn đề”.

Tôi nắm tay anh tôi nhỏ giọng hỏi:” nam nhân các người nghẹn mà không được làm có phải khó chịu lắm đúng không?”
Khoé miệng anh tôi giật giật:” em sắp làm mẹ rồi, sao lại hỏi vấn đề tiểu học này? Hỏi cái này không phải vô nghĩa sao? Sinh lý nam nữ cấu tạo không giống nhau, tinh mãn tự giật, hiểu không?”
Tinh mãn tự dật?
” Có nghĩa là nghẹn lâu sẽ tự chảy ra, em lại nghĩ về cảm giác nghẹn sẽ nổ ra…..

Đương nhiên là sẽ không có khoa trương như vậy, nhưng sẽ kiểm tra ý chí, chỉ sợ không chịu được mê hoặc! Nếu không sẽ là thời kỳ thi không đỗ đâu( ý là trượt ra)”
Tôi ho khan, không không, thật không thể thảo luận vấn đề này với anh tôi được
Hai người Hắc Khăn đến mời chúng tôi, nói đại trưởng lão đang chờ chúng tôi, chúng tôi lại lần nữa đi qua ” oai môn nghiêng nói”
Khi tôi đi đến nơi cao câp thứ ba, lần nữa đi qua cửa trại, tôi cảm thấy nổi da gà, lúc nhìn sang bên cạnh, có một vài hình bóng mờ ảo ở đoạn rẽ vào ngõ nhỏ….
———————.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện