Hai người nhìn vào mắt nhau, chỉ thấy trong đó có đối phương, xa xa vang lên tiếng chuông của nhà thờ, ngôi sao sáng nhất trên cây thông giữa quảng trường tỏa sáng lung linh.
Hai người tay trong tay quấn lấy nhau cả buổi cuối cùng cũng bắt đầu tính đến đêm nay nên làm gì.
Mỹ An vẫn đang được Thanh Bách ôm trọn trong vòng tay, cô đề nghị: “Em muốn ngắm thành phố đêm”
“Được, vậy chúng ta đi khách sạn” - Thanh Bách thản nhiên nói mà không ý thức được câu mình vừa nói có chút nhạy cảm.
Mỹ An đột nhiên im lặng, hai má có chút ửng đỏ.
Anh lúc này mới ý thức được mình nói sai: !“Anh đưa em đến khách sạn có cửa sổ làm hoàn toàn bằng kính trong suốt, có thể nhìn toàn cảnh thành phố
Mỹ An lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Vậy mình đi thôi.”
Mỹ An vừa vào phòng là vội kéo hết rèm cửa ra, say mê ngắm nhìn khung cảnh tráng lệ trước mắt.
Thanh Bách khẽ cười dù là Mỹ An của năm 20 tuổi hay 30 tuổi vẫn luôn giữ được một phần đơn thuần ngây thơ.
“Anh đi tắm trước, cả người đều là mồ hôi”
Mỹ An nhìn quanh một chút cảm thấy căn phòng này có chút quen thuộc, hình như bọn họ từng làm tình ở đây.
Nói đúng hơn là lần nào đưa cô đi khách sạn Thanh Bách chọn.
căn phòng này.
Mỹ An thấy bình hoa trên bàn có khắc chữ, cô bước tới nhìn thì ra là tên của anh, xem ra căn phòng này vẫn luôn được anh bao trọn.
“Mình làm sao vậy nhỉ?” - Mỹ An xoa xoa mặt, không hiểu sao hai má cô cứ ửng đỏ, cả người cũng nóng lên.
Có thể bây
giờ bọn họ đã chính thức xác định quan hệ, ở cùng nhau trong một căn phòng thế này khó tránh được có chút cảm giác