Thanh Bách không nói đồng tình cũng không phủ nhận việc Mỹ An nói mình thay đổi.
Anh không rõ thay đổi đó là gì nhưng anh biết sau khi nhìn thấy những tấm ảnh trong ngăn kéo kia Thanh Bách muốn đối xử với Mỹ An tốt hơn một chút.
“Anh không cùng bọn họ nói chuyện tiếp à? - Mỹ An ngạc nhiên khi thấy anh quay lại chỗ cô rất nhanh.
Thanh Bách nhếch môi, so với đi xã giao nhàm chán với bọn người kia thì quay về canh chừng Mỹ An thú vị hơn nhiều.
“Tôi là bệnh dịch hay sao mà chẳng ai muốn đến bắt chuyện vậy?" - Mỹ An buồn chán nâng ly sâm panh lên uống một ngụm. Thật ra có rất nhiều người muốn đến nói chuyện với Mỹ An nhưng chẳng ai vượt qua được đôi mắt cảnh cáo đầy lạnh lẽo của Thanh Bách.
“Cô còn sợ mình chưa đủ phiền phức hay sao?”
“Anh nói đây là nơi khởi đầu của các phi vụ lớn mà, tôi cũng muốn kiếm vài mối làm ăn” - Mỹ An nhún vai.
“Bớt vọng tưởng" - Thanh Bách vươn tay gõ nhẹ vào trán cô - “Muốn vụ làm ăn nào thì nói, tôi sẽ cho cô”
Mỹ An có chút lúng túng, mấy hành động thân mật của Thanh Bách ngày càng tự nhiên.
Cô cảm thấy biến hóa này hơi nhanh, mối quan hệ của bạn không nên phát triển kiểu này.
“Tôi đi xem lại lớp makeup” - Mỹ An viện cớ để tránh khỏi tầm mắt của Thanh Bách.
Cô cảm giác có nói đi đâu thì Thanh Bách cũng sẽ đi theo nên chỉ còn cách nói đi vào nhà vệ sinh để buộc anh để có một mình.
Mỹ An vô tình nhìn thấy Tấn Khang và một người đàn ông nào đó tách rời khỏi đám đông trông có vẻ mờ ám.
Mỹ An hít sâu một hơi lặng lẽ đi theo, cỏ nín thở đứng ở phía ngoài, cách bọn họ chỉ một vách ngăn mỏng manh.
"Thỏa thuận của chúng ta vẫn như cũ chứ?” - Tấn Khang lên tiếng.
“Sáng ngày mai gặp nhau ở nhà hàng ngay khu quy hoạch rồi bàn tiếp.” - Người đàn ông đó trả lời. !Mỹ An lo lắng nhíu mày, khu quy hoạch trong miệng bọn họ chắc chắn là dự án bờ Đông.
Cô suy đoán Tấn Khang đang tính toán đi cửa sau không muốn tranh đấu công bằng với Thanh Bách.
Mỹ An vẫn đứng ở bên ngoài đời, chờ Tấn Khang bước ra liền lấy hết can đảm nhìn thẳng vào hắn ta nói:
“Trần gia phá sản có phải anh làm hay không?”
Tấn Khang khá bất ngờ vì Mỹ An dám hỏi mình thẳng, hắn tỏ ra vô cùng phóng khoáng trả lời:
“Phải, tôi có làm”
Mỹ An điếng người, dù cô đã nghi ngờ hơn bảy phần nhưng khi nghe chính miệng hắn ta nói ra vẫn khiến cô tức giận tột độ.
“Tại sao? Tại sao anh làm như vậy? Trần gia có thù gì với anh?”
"Cả Trần gia cô đều đáng chết” - Tấn Khang lạnh lùng nói.
Mỹ An bất giác lui về sau, cô cảm thấy được ánh mắt ngập lửa hận của Tấn Khang.
“Rốt cuộc anh và gia đình tôi có thù oán gì?” - Mỹ An bấu chặt các ngón tay vào thịt, cố gắng kiềm chế kích động lúc này.
"Cô nếu có năng lực bằng một nửa chị gái mình thì đã không đi hỏi tôi”
Mỹ An vừa định phản bác tiếp thì có một bàn tay đặt lên vai cô, đồng thời eo cô cũng bị ai đó ôm lấy.
“Hai người đang nói chuyện gì thế?" - Thanh Bạch nhàn nhạt nói.
Mỹ An tựa vào người anh, cảm thấy cực kỳ nhẹ nhõm, giống như đứng trước nguy hiểm được một sự bảo vệ chắc chắn.
Tần Khang nhìn thấy Thanh Bách liền không muốn đứng đây nói chuyện tiếp nữa, trong đầu hắn ta vẫn muốn yên ổn đạt được phi vụ cảng phía Đông.
“Cô không chạy lung tung kiểm chuyện thì không vui à?” - Thanh Bạch cau mày không hài lòng.
Mỹ An lại không có tâm trạng trả lời anh, Tấn Khang đã thừa nhận hãm hại gia đình cô, hắn ta cũng từng nói có hợp tác với Thanh Bách.
Chuyện thu mua cổ phần Trần gia, Thanh Bách cũng không chối cãi được.
Vậy rốt cuộc cô nên tin ai đây?
“Mỹ An, cô làm sao vậy?” - Thanh Bách nắm lấy tay cô.
“Không có gì đâu” - Mỹ An gạt tay anh ra.
Mỹ An đi thẳng đến quầy nước uống, không chút do dự uống cạn hai ly sâm panh.
Thanh Bách đi theo phía sau sắc mặt tệ cực kỳ, chắc chắn là có chuyện rồi.
Anh giật lấy ly rượu thứ ba trên tay Mỹ An, trầm giọng nói:
“Cô không có gì muốn nói với tôi thật sao?”
Mỹ An nhìn thẳng vào mắt Thanh Bạch sau đó lựa chọn lắc đầu.
Cô phải tự mình đi điều tra thối, cô muốn tin Thanh Bách thì phải tự đi tìm hiểu sự thật.
Nếu Thanh Bách vẫn còn liên can tới chuyện này, cô sợ mình sẽ nghi ngờ anh mãi.
Thanh Bạch lái xe đưa Mỹ An về, suốt một đường cô vẫn cứ nghiêng đầu nhìn ra cửa kính không nói chuyện.
Thanh