Editor: Bamboo__________________________Cậu ta lại nói: “Nhưng mà Đoạn ca” trên mặt cậu ta hiện lên chút do dự, “Cậu không thấy rằng cậu bảo hộ Mạt tỷ quá tốt rồi à.”Đoạn Dã là ai chứ, từ lúc cấp hai dù Triệu Chính không học cùng trường với cậu nhưng đã nghe qua danh tiếng rồi.Con người cậu ấy hung ác, nắm đấm cũng hung ác, lúc đánh nhau như không cần mạng.Một chút lưu manh ở Ninh thành cũng chịu gọi cậu ấy một tiếng Đoạn ca.
Người đã lăn lộn trong xa hội, dù là lưu manh tầm thường nhất cũng chịu phục một thằng nhãi ranh còn chưa tốt nghiệp, chuyện này rất khó, nhưng Đoạn ca làm được.Trước đó Triệu Chính đều nghe nói, cũng do Đoạn ca còn đang đi học thôi, nếu như sau khi tốt nghiệp cấp hai mà cậu ấy bỏ học đi làm xã hội đen, thì hiện tại Ninh thành còn có người họ Chương gì đó cơ chứ.Dù có hung đến đâu, chỉ cần vẫn còn đang đi học, thì vẫn tạo cho người khác cảm giác đây là đang đóng vai giang hồ mà thôi.Đoạn Dã bây giờ tại trường học đều là đang giả bộ, hoặc là nói thu lại.Đại đa số người ở trường học đều chưa thấy qua một mặt kia của cậu, bao gồm cả Giang Vũ MạtMặt dù Đoạn Dã không vui nhưng Triệu Chính vẫn căng da đầu nói tiếp: “Dù sao thì, nếu tớ là người như thế nào, thì tớ cũng sẽ không lừa gạt bạn gái tương lai của tớ về con người thật của mình , sẽ thẳng thắn thành thật nói cho cô ấy biết.”Đoạn Dã nhìn chằm chằm cậu ta, cho đến khi da đầu Triệu Chính tê dại, cậu ta thật cẩn thận nói, “Sao?”Đoạn Dã quay đầu lại nhìn thoáng qua.Trước kệ để hàng trong cửa hàng văn phòng phẩm, Giang Vũ Mạt đang thưởng thức một cây quạt, quạt mấy cái về phía mình, rồi quay lại quạt về phía Nhan Tình, tươi cười thiên chân đơn giản.Nếu chưa gặp được người mình thích, những lời này đều là nói nhảm.Triệu Chính bĩu môi, vậy không nên gặp thì hơn, không phải giống như Đoạn ca như vậy, giận buồn vui sướng đều bị một người nắm chặt, thật đáng sợ nha!*Lớp mười hai cũng không khác gì lắm với mười một, ngoại trừ tiết tự học buổi tối sẽ kéo dài đến mười giờ và hủy bỏ tập thể dục buổi sáng mỗi cuối tuần.Có thể còn chưa đến kỳ sau nên giáo viên cũng không tạo áp lực gì lớn lên bọn họ.Vẫn có chút ảnh hưởng từ tiểu tuyết kia, hiện tại Giang Vũ Mạt học tập so với trước kia càng thêm nghiêm túc hơn.
Mặc kệ như thế nào thì nếu thi đậu một trường đại học chính quy sẽ càng tốt hơn, tuy rằng cũng có trường liên kết học lên đại học nhưng trực tiếp đậu trường chính quy vẫn bớt được rất nhiều việc.Giang Vũ Mạt cũng lo lắng bên người Đoạn Dã có gian thần hay xúc động như Triệu Chính, sẽ khuyến khích cậu kết thù với Chu Tịch, nên thường thường cô cũng sẽ hỏi thăm một chút tình trạng bên ban mười…Hỏi xong cô mới thở dài nhẹ nhóm một hơi, cô biết mà, Đoạn Dã mới không phải ấu trĩ như tên Triệu Chính kia, Đoạn Dã rất có chừng mực, cậu không lui tới với Chu Tịch nhưng không có nghĩa cho việc cậu sẽ kết thù.Nhưng mà Chu Tịch cũng không phải đèn cạn dầu.Khai giảng không quá hai tuần, cậu ta cũng đã nổi danh ở trường học.…..Giống với Đoạn Dã, cũng là dùng nắm tay nổi tiếng.Nam sinh mười mấy tuổi thực sự ấu trĩ như vậy!Cũng may Giang Vũ Mạt biết trước cốt truyện nên không giật mình gì lắm.
Trong tiểu thuyết, Chu Tịch chỉ dùng thời gian ngắn ngủn nữa năm đã trở thành một lão đại khác trong miệng mọi người.Giang Vũ Mạt: “...”Giữa