Editor: Bamboo___________________Giang Vũ Mạt thoải mái trả lời, “Không biết nữa, nhưng tớ vẫn nên không thể về quá mười giờ, hơn mười giờ mà chưa về chắc ba mẹ sẽ ra đường tìm tớ mất.
”Dù là ngày sinh nhật đi nữa thì cô cũng không thể làm càn quá mức.
Ba mẹ biết hôm nay cô đi ăn cùng bạn bè, giờ giới nghiêm chắc chắn không phải lúc tám giờ, muộn thêm hai giờ nữa…cô đoán chừng đây là cực hạn của ba mẹ mình rồi.
Sắc mặt của Đoạn Dã không biết là vui hay thất vọng, “Được, trước mười giờ mình sẽ đưa cậu về.
”“Ăn cơm xong tụi mình đi ca hát à?” Giang Vũ Mạt thuận miệng hỏi.
Ăn sinh nhật cũng chỉ có nhiêu đó hạng mục.
Ăn cơm, xem phim, ca hát.
Thời gian gần đây cũng không có bộ phim gì hay, quan hệ giữa cô và Đoạn Dã cũng không tốt đến mức có thể đi xem phim chỉ có hai người với nhau.
Đoạn Dã ừ một tiếng, “Cậu không muốn đi?”Giang Vũ Mạt lắc đầu, “Không có”Hai người nói chuyện một lúc thì Nhan Tình với Tôn Mộng Đình đến, vừa xuống xe Nhan Tình đã tức giận giải thích: “Ninh thành vậy mà lại có thời điểm kẹt xe, lúc ở phố bắc bị chặn đến mấy phút…Ông trời của tôi ơi, vậy mà tài xế cũng rất hẹp hòi, không chịu mở điều hòa, chỉ mở cửa sổ xe, nóng chết tớ mất.
”Giang Vũ Mạt đi tới, tay trái kéo Nhan Tình, tay phải kéo Tôn Mộng Đình, đi theo Đoạn Dã bước vào tiệm cơm.
Tiệm cơm này xem như cũng có chút danh tiếng, là nhà một người bạn của Đoạn Dã mở.
Vào phòng khách, đã ngồi mười mấy người ở đó.
“Đoàn ca.
”“Đoàn ca! Đến, cậu đến gọi món ăn đi!”“Quách Thế Siêu, đầu óc cậu có phải bị hư rồi á, sinh nhật chị dâu thì phải để chị dâu gọi món chứ”Giang Vũ Mạt bị đặt cho rất nhiều biệt danh, mỗi biệt danh đều làm cho cô ngượng ngùng đến cuộn tròn ngón chân.
Cũng may là đã nghe nhiều rồi, tâm cũng bớt gợn sóng, cũng không còn nổi lên da gà nữa.
Hiện tại mọi người gọi cô, đếm sơ sơ qua đã có mấy cái: Người phụ nữ của Đoạn ca, chị dâu Đoạn, chị dâu, Mạt tỷ.
Muốn bao nhiêu quê thì có bấy nhiêu quê!Rõ ràng kêu cô là Mạt tỷ nhưng lại lớn hơn cô đến mấy tuổi!!Đoạn Dã nhìn Giang Vũ Mạt một cái, giống như nhìn ra cô không thích gọi món, vươn tay nhận lấy thực đơn trong tay Quách Thế Siêu, thấp giọng nói: “Để tớ gọi.
”Tất cả mọi người tự động đem chỗ bên cạnh Đoạn Dã dành lại cho Giang Vũ Mạt.
Giang Vũ Mạt cũng đành phải ngồi xuống.
Đoạn Dã một bên nhìn thực đơn, một bên cũng không ngẩng đầu nói: “Triệu Chính, cậu điều chỉnh máy điều hòa không khí một chút, đừng chĩa về phía chúng tôi”Nói chính xác, là không chĩa về phía Giang Vũ Mạt.
Người nên hiểu đều hiểu.
Quách Thế Siêu cười bỉ ổi, “Đoàn ca thật cẩn thận, chị dâu không lỗ nha.
”Đoàn Dã không đáp lại, mà hỏi Giang Vũ Mạt ở bên cạnh, “Cậu ăn thịt ếch được không?”Giang Vũ Mạt: “Đều được, tớ ăn cái gì đều được.
”Đoạn Dã đánh lên một dấu tích sau chữ Ếch xào sả ớt.
Gọi gọi, Giang Vũ Mạt cũng nhìn qua bên cạnh, có thể là bị gợi lên cơn thèm.
Ai bảo cậu gọi cái gì mà ếch xào sả ớt, thịt luộc…Sau khi Đoàn Dã đi phòng rửa tay rửa mặt, trên tay cậu vẫn còn mùi nước rửa tay.
Tướng mạo của cậu không phải dạng thật đẹp trai, cũng không phải kiểu soái khí.
Mà cậu có loại… khí chất hương vị nam sinh tuổi này đều không có.
Cô cũng thể nào miêu tả rõ ràng.
Chị họ Nhan Tình đã gặp Đoạn Dã một lần, chị ấy nói, Đoạn Dã có gương mặt của nhân vật phản diện, nếu như cậu là diễn viên, nhất định diễn không được những vai nam chính thuộc phe chính phái.
Đoạn Dã cũng không phải dạng người chính trực, thiện lượng, quanh minh gì đó.
Nhưng mà cái người trời sinh đã kế tục nhân vật phản diện giờ đây miệng lai đang thảo luận