Edit: Sa
Hôm nay Ngôn Sơ Âm mới thực sự cảm nhận được Thẩm Gia Thụy nổi tiếng tới mức nào.
Thời gian “Vạch trần bí mật showbiz” và “Thần Tám” đăng tin rất gần, một người đăng bài lúc hơn bảy giờ, một người đăng bài lúc chín giờ rưỡi sáng, cách nhau hai tiếng rưỡi đã tạo ra sóng gió cuồng phong trên mạng, trong lúc Ngôn Sơ Âm ăn trưa, ai cũng biết cô bị “tình nghi là kẻ thứ ba”.
Hôm qua Ngôn Sơ Âm đến Thượng Hải để ký hợp đồng với Phương Tín, xong việc là cô về lại Bắc Kinh ngay, lúc về tới nhà đã tám chín giờ tối, vì quá mệt nên cô ngủ li bì, điện thoại bị chuyển sang chế độ im lặng, trưa hôm nay thức dậy thì phát hiện điện thoại ngập đầy tin nhắn và cuộc gọi nhỡ.
Vì Ngôn Sơ Âm không có ekip chuyên nghiệp mà tự xử lý tất cả công việc nên phóng viên không tốn nhiều thời gian để có số điện thoại của cô. Chỉ trong một buổi sáng đã có vô số người gọi điện phỏng vấn cô, hơn nữa vì cô không nghe máy nên họ đã cố tình viết: “Phóng viên đã liên lạc với Ngôn Sơ Âm nhưng đối phương không nghe máy. Chúng tôi sẽ cập nhật ngay khi có thông tin mới.”
Hành động không nghe điện thoại của Ngôn Sơ Âm bị cộng đồng mạng hiểu là “trốn tránh”.
Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đối với sự việc lần này, Ngôn Sơ Âm chỉ có một suy nghĩ: Đúng là không thể phá vỡ cốt truyện được mà, cô đã cẩn thận giữ khoảng cách với Thẩm Gia Thụy mà vẫn không tránh khỏi số phận biến thành “kẻ thứ ba” xen vào tình cảm của anh và nữ chính!
Ngôn Sơ Âm thực sự đắng lòng.
Cũng may Thẩm Gia Thụy không ghét cô như trong nguyên tác. Ngôn Sơ Âm nhìn danh sách gọi nhỡ thì thấy có cả số điện thoại của Thẩm Gia Thụy và trợ lý Tề. Họ gọi rất sớm, khoảng tám giờ, lúc đó tin tức mới được tung ra không bao lâu, có thể thấy họ nắm thông tin rất nhanh.
Ngôn Sơ Âm nghi ngờ tin tức bôi nhọ này là có người cố ý nhắm vào mình vì hai lý do sau:
Thứ nhất, trên mạng đều mắng cô là “kẻ thứ ba” chứ không ai trách móc Thẩm Gia Thụy câu nào, tin tức cũng ghi cô “không biết xấu hổ quyến rũ người ta” chứ không phải là Thẩm Gia Thụy và cô mập mờ với nhau, việc nam chính không phối hợp nhưng một mình kẻ thứ ba cứ độc diễn cũng là bình thường. Nếu nhắm vào cô, đối phương sẽ đắp nặn Thẩm Gia Thụy là “người bị quấy rối”, dù sao Thẩm Gia Thụy đâu phải là người mà ai cũng có thể đắc tội.
Thứ hai là thời gian Thẩm Gia Thụy và trợ lý Tề gọi điện cho cô. “Thần Tám” đăng bài lúc chín giờ rưỡi, khi đó ekip của Thẩm Gia Thụy đã nắm được thông tin, hẳn là cũng đã liên lạc với đối phương để thương lượng, chẳng hạn như mua lại chứng cứ gì đó, tập đoàn Tinh Ngu không có gì ngoài tiền, Burning lại là con cưng của công ty nên không thể có chuyện không thương lượng được giá cả. Nhưng kết quả “Thần Tám” vẫn đăng bài, khả năng lớn nhất là người đó đã nhận tiền của kẻ khác. Các blogger rất đề cao danh dự của mình, một khi đã nhận tiền thì sẽ làm đúng theo yêu cầu để tránh làm mất uy tín.
Rút ra kết luận đó, Ngôn Sơ Âm bắt đầu phân tích con người, gần đây người bất hòa với cô chỉ có Tiêu Vi mà thôi.
Tiêu Vi có đủ động cơ để làm việc này, việc ban lãnh đạo đài muốn cô làm MC chương trình
“Phụ nữ hoàn hảo” mới chỉ là suy đoán của mọi người chứ chưa có bổ nhiệm chính thức, như vậy vẫn còn cơ hội thay đổi.
Xã hội càng phát triển, đạo đức của con người càng thoái hóa, ngoại tình lăng nhăng như cơm bữa, mà càng như thế công chúng càng khó tha thứ cho những kẻ đó. Nếu tội danh “kẻ thứ ba” của Ngôn Sơ Âm không được rửa sạch, vì danh dự của đài truyền hình, ban lãnh đạo chắc sẽ cho cô tạm lánh mặt, đừng nói đến dẫn chương trình khác, ngay cả vị trí MC trong
“Nào ta cùng cười” cũng khó được bảo toàn cho tới ngày cô quay lại.
Tất nhiên Ngôn Sơ Âm cũng không hoàn toàn khẳng định Tiêu Vi là kẻ hại mình. Chỗ dựa của Tiêu Vi cũng chỉ gói gọn ở trong đài Bắc Kinh, nếu cô ta có thể mua được hai blogger lớn thì bây giờ cô ta đã không chỉ quanh quẩn ở đài Bắc Kinh rồi. Hơn nữa chủ đề càng ngày càng hot, ngay cả ekip của Thẩm Gia Thụy cũng không kiểm soát được, nếu không có ekip chuyên nghiệp đứng phía sau thì không thể tạo ra sức ảnh hưởng lớn như vậy.
Ngôn Sơ Âm nghĩ tới việc hôm qua cô vừa ký hợp đồng với Phương Tín, hôm nay liền có tin tức bôi nhọ nghiêm trọng danh dự của cô, như vậy có thể là có người biết được tin tức và muốn giành với cô. Phương Tín rất quan tâm đến danh tiếng của người đại diện, nếu cô có vết nhơ thì cho dù hợp đồng đã được ký kết xong xuôi cũng sẽ biến thành giấy vụn.
Giới giải trí quá nguy hiểm. Ngôn Sơ Âm thầm than thở, sau đó gọi điện thoại cho trợ lý Tề.
Cô đoán phía Thẩm Gia Thụy gọi điện cho mình là để thương lượng cách giải quyết, tuy bây giờ tin tức chưa nhắm vào Thẩm Gia Thụy nhưng khó bảo đảm không có người đục nước béo cò, có câu “Cây to đón gió lớn”, đến lúc đó e rằng Thẩm Gia Thụy còn bị mắng nhiều hơn cô.
Chuyện này bắt nguồn từ cô nên Ngôn Sơ Âm sẽ hoàn toàn phối hợp, hơn nữa chắc chắn phía Thẩm Gia Thụy nắm nhiều thông tin hơn cô, cô muốn biết ai là kẻ đứng sau giật giây.
“Cô Ngôn, cuối cùng cũng liên lạc được với cô rồi! Cô đợi một lát nhé, tôi gọi Thụy ca ngay.”
Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Điện thoại vừa được kết nối, Ngôn Sơ Âm liền nghe thấy tiếng hét toáng của trợ lý Tề. Gần đây trợ lý Tề không khách sáo với cô như lúc đầu nữa, hay nói đúng hơn là anh ta không nói chuyện khách sáo với cô nữa, quả nhiên đi theo Burning lâu thì sẽ bị lây tính nhiệt tình của Giang Vân Hạo và Kỷ Thư Tề.
“Trợ lý Tề, đừng quấy rầy anh ấy, tôi chỉ muốn hỏi hồi sáng anh gọi điện cho tôi có phải là vì chuyện trên mạng hay không thôi.”
Ngôn Sơ Âm gọi điện cho trợ lý Tề là để tránh hiềm nghi. Hôm đó cô nói rõ mạnh miệng, thái độ rất kiên quyết, Thẩm Gia Thụy cũng tránh mặt cô, nghe dì Lâm nói đã nhiều ngày anh không về nhà,
có lẽ là chuyển sang chỗ khác rồi, nếu bây giờ vừa xảy ra chuyện mà cô đã chủ động tìm anh thì mất mặt quá.
Trợ lý Tề không hề ngạc nhiên, mấy ngày nay tâm trạng của Thụy ca rất tệ làm họ phải dè dặt cẩn thận, chỉ sợ sơ sẩy một chút thôi là sẽ giẫm phải mìn. Mấy hôm trước Thụy ca còn rạng rỡ như ánh nắng, không thể vô duyên vô cớ giận dỗi được, kết hợp với thái độ trốn tránh của cô Ngôn, trợ lý Tề đoán có thể nguyên nhân là cô.
Quả nhiên hai vị này không phải là bạn học cũ bình thường mà!
Trợ lý Tề kìm nén con sâu nhiều chuyện trong lòng, cười trả lời: “Cô Ngôn đọc báo chưa ạ? Thụy ca cảm thấy rất có lỗi vì đã kéo cô vào chuyện này. Có điều Thụy ca của chúng tôi đang ở nước ngoài, chủ nhật mới về, lúc đó sẽ mở buổi họp báo giải thích rõ ràng mọi chuyện, trả lại danh dự cho cô.”
Ngôn Sơ Âm thoáng ngỡ ngàng: “Phải mở họp báo luôn á?”
Trợ lý Tề nghiêm mặt, thầm nghĩ phải nhân cơ hội này lấy lòng bà chủ tương lai, tất nhiên ngoài miệng vẫn tỏ ra không có gì: “Cũng không hoàn toàn vì chuyện này. Thụy ca và cô Mộc rõ ràng chỉ là bạn bè bình thường nhưng luôn bị truyền thông hiểu lầm khiến ai cũng sầu não. Do đó nhân dịp này giải quyết dứt điểm, tránh sau này lại ảnh hưởng tới người vô tội.”
Ngôn Sơ Âm mím môi, lại làm sáng tỏ quan hệ chứ không phải là công khai tình cảm? Cô chẳng hiểu nổi truyện đang diễn biến thế nào nữa…
Trợ lý Tề không nghe Ngôn Sơ Âm nói gì thì lại bắt đầu xin lỗi: “Tóm lại lần này là sơ suất của chúng tôi, khiến cô bị kéo vào việc này thật là không phải.”
Ngôn Sơ Âm hoàn hồn, nói: “Đừng xin lỗi nữa, còn chưa biết ai liên lụy ai đâu, tôi thấy hình như có người đang nhắm vào tôi.”
Trợ lý Tề lăn lộn trong giới nhiều năm, tuy chỉ là trợ lý nhưng tiếp xúc với mấy chuyện này nhiều hơn Ngôn Sơ Âm, có thể nói anh ta cũng khá “lão làng” nên tất nhiên đoán ra được ai làm chuyện này, nhưng anh ta đang nói chuyện với người có khả năng là bà chủ tương lai đấy. Thụy ca giận điên người cũng không dám thể hiện trước mặt cô Ngôn, hôm nay xảy ra chuyện, Thụy ca còn hí hửng lấy điện thoại gọi cho cô Ngôn, nào ngờ cô Ngôn không nghe máy, suýt nữa Thụy ca đập nát luôn cái điện thoại, một giây sau lại giật lấy điện thoại của anh ta gọi cho cô, thấy cô Ngôn cũng không nghe máy thì tâm lý mới thăng bằng và trả điện thoại cho anh ta. Trợ lý Tề cảm thấy trước mặt cô Ngôn, Thụy ca của họ cũng chỉ có nước cúi đầu cầu xin tha thứ chứ đừng nói dạng lâu la như anh ta. Vì thế không thể nói Ngôn Sơ Âm sai, trợ lý Tề bèn cười nói: “Bất kể thế nào, cô Ngôn vẫn là bạn của Thụy ca nhưng lại vô cớ bị gán tội kẻ thứ ba, tất cả là do mọi người hiểu lầm quan hệ giữa Thụy ca và cô Mộc mà ra. Vì thế, chúng tôi có nghĩa vụ giải thích thay cô.”
Trợ lý Tề quá khéo ăn khéo nói, vừa chân thành vừa nhiệt tình làm Ngôn Sơ Âm có cảm giác nếu mình khách sáo thêm một câu thôi thì quá giả tạo, vì thế cô bèn cảm ơn: “Vậy làm phiền các anh rồi.”
Ngôn Sơ Âm thực sự không thể nói lời từ chối. Nếu Thẩm Gia Thụy ra mặt làm sáng tỏ quan hệ giữa anh và Mộc Phỉ thì tội danh “kẻ thứ ba” của cô sẽ tự nhiên được phá vỡ, hiệu quả gấp bội lần so với lời giải thích “Chúng tôi chỉ là bạn”. Nhưng nếu như vậy, có vẻ như cốt truyện đã bị lệch hướng, Ngôn Sơ Âm cảm thấy vô cùng bất an.
“Cô Ngôn đừng khách sáo, cô và Thụy ca có quan hệ gì chứ, thật sự không cần khách sáo đâu.” Trợ lý Tề vờ như không biết Thụy ca của họ và Ngôn Sơ Âm đang giận nhau mà trấn an Ngôn Sơ Âm một cách tự nhiên, vừa cười vừa nói: “Có điều mấy ngày nữa mới họp báo, sợ rằng cô Ngôn phải tạm chịu ấm ức vài hôm, chúng tôi không biết đối phương còn tung ra tin gì nữa không, sợ giải thích sớm quá sẽ bị phản tác dụng.”
Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cuối cùng Ngôn Sơ Âm cũng nhớ ra mục đích cô gọi cú điện thoại này: “Các anh có biết ai làm không?”
“Tổng giám đốc Thiệu đã cho người điều tra rồi, cô Ngôn đừng lo.” Trợ lý Tề không trả lời thẳng, suy nghĩ một chút rồi bổ sung, “Ý của Thụy ca cũng là cô Ngôn đừng quan tâm tới chuyện này nữa, cứ giao hết cho chúng tôi.”
Ngôn Sơ Âm mấp máy môi, muốn nói chuyện này không liên quan tới họ, họ không cần phí quá nhiều công sức để giải quyết. Chẳng qua nếu cô nói vậy thật thì rất giống như mình được lợi mà còn chảnh chọe, không biết đối nhân xử thế.
Sớm biết thế này thì tối đó đã không độc mồm, bây giờ còn mặt mũi đâu gặp Thẩm Gia Thụy nữa chứ?
Ngôn Sơ Âm che mặt, đau đầu quá.
Trợ lý Tề hóng hớt không ngại to chuyện, như biết cô khó xử, anh ta cười toe, hỏi: “Cô Ngôn, Thụy ca của chúng tôi phải tăng ca làm việc mà vẫn lo lắng cho chuyện của cô đấy, cô có muốn tôi chuyển lời gì tới Thụy ca không?”
Cô có thể nói gì? Ngôn Sơ Âm vừa chửi thầm trong bụng vừa nói mấy câu quan tâm giả dối, dặn trợ lý Tề chăm sóc anh, an tâm làm việc, không cần về nước sớm để giải quyết chuyện của cô,… Trợ lý Tề cười hì hì đáp ứng, thầm nghĩ chỉ cần vài câu này thôi là ngày mai cuộc sống của toàn bộ nhân viên sẽ trở nên tươi sáng.