Convert : lacmaitrang
Nguồn: Tàng thư viện
Editor: Quỳnh Thiên
#tiểu hoa đán mặt đơ kỹ thuật diễn NG vài chục lần,trong đoàn làm phim tức giận nôn ra lời thô tục, vung tay rời đi, không hề có tinh thần nghề nghiệp #
Cái tin tức này chiếm cứ trang đầu trong cùng ngày. Trong video có thể thấy rõ ràng nữ diễn viên phách lối, lời nói cùng thái độ tùy hứng, khuôn mặt đẹp đẽ bởi vì phẫn nộ mà trở nên vặn vẹo, mặt mày tràn đầy lệ khí, một đám ăn dưa quần chúng nhìn trợn mắt hốc mồm.
{ Tô Nhược thật làm cho người ta thật buồn nôn. }
{ cầu cô cút ra khỏi giới giải trí a! ! ! }
{ lại là cô ta, không có ngạc nhiên một chút nào, cô ta trước đó không phải trêи Weibo xảy ra xung đột với Tuyết Bảo sao? Tôi thấy chính là ghen ghét Idol nhà tôi kỹ thuật diễn so với cô ta tốt hơn, may mắn hơn so với cô ta! Bình hoa tốt nhất vẫn nên làm bình hoa OK. }
Mà lúc này, thân là người trong cuộc Tô Nhược sắc mặt trắng bệch ngồi dưới đất, thân thể không nhịn được run rẩy, cô muốn nói sự tình căn bản không phải như vậy, rõ ràng là Nhâm Tuyết Sinh châm ngòi khiêu khích, cô mới nhịn không được phát cáu, cô không hiểu, vì cái gì đối phương luôn luôn muốn nhắm vào mình. Không biết qua bao lâu, tinh thần không còn hoảng hốt nhìn thấy một dãy số quen thuộc.
Tựa như người sắp chết đuối, cuối cùng cũng bắt được một khúc gỗ nổi, tiếng nói bén nhọn: “Diệc Viễn ô ô ô. . . em nên làm cái gì a? Diệc Viễn, bọn họ đều đang mắng em. . .”
Đối phương trầm mặc nửa ngày: “Tô tiểu thư cô tìm nhầm người rồi.”
“Diệc Viễn!!”
“Tôi nhớ không lầm, Tô tiểu thư trước đó thế nhưng có chính miệng nói qua, chướng mắt tên nhà giàu này.”
Hắn châm chọc nói: “cô vứt bỏ tôi hai lần, mỗi lần đều đem tôi giẫm trêи mặt đất, dựa vào cái gì mà cho rằng tôi sẽ giúp cô.”
Tô Nhược nghe vậy tựa như một động vật nhỏ bị bóp cổ, tiếng khóc lóc bỗng nhiên ngưng lại.
Ngoài phòng có ánh mặt trời màu đỏ trượt vào đường chân trời, trong phòng trở nên tối mờ, chỉ có nơi xa dần dần sáng lên đèn đuốc soi sáng ra một chút ánh sáng, điện thoại chẳng biết lúc nào bị dập máy, Tô Nhược nằm lỳ ở trêи giường, gào khóc.
***
Tới lúc Tô Nhược xuyên qua, chỉ cảm thấy mắt đã khô khốc đau đớn, cô theo bản năng dùng mu bàn tay vuốt vuốt, lại tìm tòi đèn giường bật lên, lọt vào trong tầm mắt là một mảnh hỗn độn, mỹ phẩm dưỡng da giá cả đắt đỏ ném đầy đất.
Cô nhíu nhíu mày: “Xem ra thân thể này gia cảnh không tệ.”
“Leng keng! Hệ thống 520 tận tuỵ vì ngài phục vụ, mục tiêu của chúng ta là đánh bại nữ chính, khôi phục trật tự, túc chủ hoàn thành nhiệm vụ có thể thu hoạch khí tức linh hồn , cô có thể đổi vật phẩm. Xin hỏi hiện tại có muốn xem xét cốt truyện, tiếp nhận ký ức.”
“Ân.” Vừa dứt lời, một lượng lớn ký ức bị hệ thống một mạch đưa vào.
(Vì có nhiều bạn đọc nói ko hiểu cốt truyện, nên h mk sẽ chú thích thêm)
Thiên: Dưới đây là đang nói về TG thật củaTô Nhược trc khi xuyên qua
Tô Nhược ở thế giới hiện thực gia cảnh bình thường, cũng may cô không làm gì sai, có tình thương có trí thông minh, lại thêm một chút vận khí nhỏ, thành công lăn lộn trong giới giải trí như cá gặp nước, độ nổi tiếng tăng vọt, đã là một trong bốn tiểu hoa đán.
Đáng tiếc khi cô tra ra bị ung thư thời kì cuối, mắt thấy sống không còn lâu nữa, thì xuất hiện cái hệ thống, nói chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ, liền có thể đổi dược thủy, bảo đảm mọi bệnh đều trị được.
Khụ khụ! Đúng là tên lường gạt. Dù sao đã đến đường cùng, cô dứt khoát một lời đáp ứng.
Ký ức quá mức khổng lồ, Tô nhược chậm nửa ngày mới hồi phục tinh thần, lại hỏi: “Lần này nữ chính là Nhâm Tuyết Sinh a? Ta làm thế nào đánh bại cô ta.”
“Cần túc chủ người ở mọi phương diện xã hội, cấp độ đều cao hơn so với cô ta .”
“Chỉ như vậy?”
“Ân.”
“Được. Ta đã biết.” Tô Nhược hiện tại, ở thế giới này là thể loại nữ chính trùng sinh, đời trước nữ chính Nhâm Tuyết Sinh điên cuồng thầm mến nam phụ Lục Diệc Viễn, vì hắn từ bỏ tôn nghiêm, giống như cái đuôi đi theo phía sau hắn, nhưng đáng tiếc trong lòng nam phụ đã có bạch nguyệt quang*.
bạch nguyệt quang: ánh trăng sáng (ban đầu định edit thế nhưng cứ thấy không ổn lắm nên quyết định vẫn để nguyên văn)
Coi như cô ta(nguyên chủ) tùy hứng, ngang ngược, ích kỷ, vứt bỏ hắn ba lần, hắn cũng vẫn như cũ không rời không bỏ, chuyên nghiệp làm lốp xe dự phòng một trăm năm. Thẳng đến sau hai người tu thành chính quả, nữ chính mới ảm đạm rời trận, xảy ra tai nạn xe cộ mà chết.
Không nghĩ tới tỉnh lại lần nữa về sau, cô ta lại trùng sinh gặp được nam phụ lúc hắn mười chín tuổi, lần này, cô quyết định khỏe mạnh vì chính mình mà sống.
Về sau cuộc sống Nhâm Tuyết Sinh tựa như bật hack, trở thành học bá, tiến vào giới văn nghệ, biến thành tiểu hoa đán, cùng Ảnh đế yêu nhau, vợ chồng dắt tay quét ngang giới giải trí, mở công ty lăn lộn phong sinh thủy khởi* .
* phong sinh thủy khởi: gió đi khắp nơi để mọi vật sinh ra , nước đến đâu thì mọi vật ở đó đâm chồi nảy lộc . muốn hiểu thêm thì gg thẳng tiến nhé
Mà Lục Diệc Viễn người này đời trước là kẻ ‘Tra’ qua nữ chính, đương nhiên là bị ngược đủ kiểu đánh mặt, cuối cùng vẫn yêu ‘Thiện lương mỹ hảo’ nữ chính, hối hận trong thống khổ vượt qua cả đời.
Tô Nhược rất không khéo chính là người đó. . . bạch nguyệt quang.
Thân là nữ chính đời trước có bóng ma, cô sống so với nam phụ còn thảm hơn, chẳng những trở thành người tồn tại trong giới giải trí luôn bị đánh, đằng sau cũng bởi vì trong lòng năng lực chịu đựng quá chênh lệch, sinh ra bệnh trầm cảm, không đến ba mươi tuổi liền tự sát.
Trong tiểu thuyết Nhâm Tuyết Sinh xinh đẹp cường đại, sau khi sống lại có thể xưng Mary Sue rồi; nguyên chủ thân là nữ phụ, thì điển hình là trà xanh nhưng thực tế như thế nào, nhìn tình huống hiện tại là biết rồi.
Nguyên chủ lần này phạm sai lầm, chính là Nhâm Tuyết Sinh tạo nên , đối với đời trước một mực bị đè ép, chắc hẳn trong lòng của cô ta hận không thể lóc thịt, ăn xương đi.
Cũng rất kỳ diệu, đời trước chính cô ta nguyện ý làm lốp xe dự phòng, sau khi sống lại thì trách lên người nguyên chủ?
Gặp quỷ logic rồi. Hệ thống hợp thời lên tiếng:
“Vì để cho túc chủ có thể thể nghiệm tốt hơn khi xuyên qua, thế giới thứ nhất sẽ tự động lựa chọn nghề nghiệp cùng đời trước không sai biệt lắm.”
“Các ngươi còn rất nhân tính hóa.” Tô Nhược khẽ cười một tiếng.
520 đáp ứng ‘Ân’ về sau, liền không nói gì thêm, Tô Nhược cũng không để ý, cô nhặt điện thoại nguyên chủ lên, mở Weibo ra nhìn xem một đầu lại một đầu trào phúng giận mắng, không khỏi có chút vì nguyên chủ mà tiếc nuối.
Có tiền, có nhan