Dù cho mặc quần áo thành thục, giả làm bộ dáng ổn trọng, nhưng lại cho người ta cảm giác so với đứa bé Từ Gia Huy vẫn có khác biệt. Sở Cẩn tư thái thong dong, tây trang màu đen cẩn thận tỉ mỉ đến từng cái nút áo, đường cong người thiếu niên cảm giác đặc thù nhu hòa,vì hắn tăng lên mấy phần tú dật, lông mày đen nhánh giống như tranh thuỷ mặc, tuấn tú bất phàm. Khác nào Nhị Thứ Nguyên bên trong đi ra, thời Trung cổ quý tộc Anh quốc.
Lần thứ nhất khoảng cách gần nhìn thấy hắn, Tô Nhược trong đầu bỗng nhiên tung ra một cái từ —— nhã nhặn bại hoại. Thiếu niên cấm ɖu͙ƈ, thật sự là dễ dàng để cho người ta dấy lên ɖu͙ƈ vọng chinh phục,lột y phục của hắn, nhìn hắn lâm vào bộ dáng điên cuồng.
“Muộn như vậy còn tới thăm,thật sự là quấy rầy.” Khớp xương ngón tay rõ ràng đẩy gọng kính trêи sống mũi, khóe miệng nở một chút nụ cười như có như không, hắn đem quà trong tay đưa ra ngoài, ngược lại nhìn về phía Tô Nhược, giọng điệu rất quen: “Đã lâu không gặp, Nhược Nhược.”
Tô Nhược: “… A? ” “Lúc đầu đã sớm nên qua thăm dì và dượng, chỉ là bình thường vẫn luôn bề bộn nhiều việc, không tìm được thời gian. Lần này đột nhiên tới, cũng không biết mang thứ gì tốt, nên tự mình làm đồ ngọt xem như quà.”
Cha mẹ Tô gia: “…”
Tô Kiêu: “… ! ! ? ?”Bình thường không có thời gian, Nhược Nhược sau khi về nhà liền có thời gian rồi? Lấy cớ nát như vậy, coi bọn họ là đồ ngốc sao?
Tô Nhược: “… ! ?” Tự mình làm đồ ngọt?
“Sở Cẩn cậu vẫn luôn ở chỗ này sao?” Nhan Tiểu Á che miệng, không thể tin nói: “Bình thường đi học, tôi thấy cậu vẫn hay chạy xe đạp a?” Làm sao cũng không giống người ở nổi biệt thự.
“Đó là vì rèn luyện thân thể, lớp mười hai việc học tương đối nặng, không có thời gian đi phòng tập thể thao, nên quyết định chạy xe đạp rèn luyện.”
Sở Cẩn mắt phượng hẹp dài nhắm lại, lông mi đen nhánh thon dài rơi xuống một mảnh nhỏ tạo thành một cái bóng.
Từ Gia Huy sờ mũi một cái, có chút khó hiểu nói: “Có lẽ là bình thường thời gian của chúng ta không giống, hoặc ngược nhau, cho nên mới không nhìn thấy cậu ta đi.”
“có lẽ vậy.”
“Đừng nói cái này, Sở Cẩn đã ăn tối chưa? Không ngại, cùng chúng ta ngồi xuống ăn bữa tối.”
Mẹ Tô cười tiếp nhận hộp bánh kem trong tay hắn, ngược lại hỏi: “Dì có thể mở ra nhìn chứ?”
“Hừm, được ạ.” Mẹ Tô đem hộp đặt ở trêи bàn ăn,thận trọng mở ra, bị đè nén hồi lâu mỡ bò lẫn vào hương bơ trong không khí, từ bên trong tỏa ra, từng cái bánh kem một tầng trong hộp ước chừng lớn bằng bàn tay đứa bé, vị bơ mới mẻ, điểm xuyến anh đào nhỏ, nhìn vô cùng khả ái.
Phía dưới là tuyết tròn vo, màu trắng, bên trong bao vây lấy nhiều loại hoa quả, nếu cắn xuống một cái, hương vị ngọt ngào kia, nhất định khiến người ta yêu thích không thể dừng.
“Đây đều là cậu làm sao?Thật là lợi hại a! Hoàn toàn không tưởng tượng ra được cậu vậy mà còn biết làm điểm tâm.”
Tô Nhược nhìn như tán thưởng, thực tế hoài nghi chất vấn. Mặt đối với ánh mắt không tín nhiệm của cô, Sở Cẩn khẽ vuốt cằm, động tác rất quen thuộc đem bánh kem từng cái từng cái ra:”Đều là thứ đơn giản, xem video là có thể học được, lần sau làm cho cậu bánh su kem.”
Tô Nhược: “…” Trọng điểm là cái này sao?
“Tốt, chúng ta ăn cơm đi.” Tô Kiêu ngửi được hương vị không tầm thường, tranh thủ thời gian mở miệng phá vỡ bầu không khí mập mờ như có như không này, “Ăn cơm xong, thì cùng nhau thử điểm tâm một chút.”
Mẹ Tô nói: ” Chị Vương, thêm hai bộ đồ ăn.”
“Được thưa phu nhân.” Vị trí của bọn hắn, đã sớm là cố định lại, thân là người ngoài Từ Gia Huy cùng Sở Cẩn, đương nhiên ngồi xuống cùng một chỗ. Sở Cẩn cùng Từ Gia Huy, Nhan Tiểu Á học cùng một trường học, chung một cấp.
Vừa mới chuyển trường tới, bề ngoài tuấn tú, thái độ lễ phép xa cách, khí chất chẳng khác nào như người trưởng thành, trở thành một trong những nhân vật phong vân trong trường học. Cái gọi là một núi không thể chứa hai hổ, Từ Gia Huy luôn luôn bị lôi ra so sánh, trong lòng rất chán ghét Sở Cẩn.
Nhất là gia hỏa này còn mẹ nó là học bá, hắn cái cái thành tích trung đẳng này,lập tức bị so thành thứ cặn bã. Mà bây giờ, Từ Gia Huy đối với Sở Cẩn càng chán ghét, không thể nghi ngờ đã nâng cao một bước.
Rõ ràng là cái người ngoài, lại như quen thuộc gọi thẳng tên Nhược Nhược, a? Dựa vào cái gì a!Từ Gia Huy nhẫn