Mối Tình Đầu Của Tổng Tài Bá Đạo

Ma pháp cùng kiếm (3)


trước sau

Còn lại hai mươi người, một bên khác trêи lôi đài, hai vị học viên mà Tô Nhược không quen biết đã đánh lên. Nam nhân đứng đối diện mặc ma pháp bào trắng noãn kim thêu hoa văn đẹp đẽ ,văn tóc màu nâu chạm vai, con ngươi màu hổ phách trong suốt thấy đáy, khuôn mặt tuấn mỹ, nho nhã lại ôn hòa, giống như kỵ sĩ trong truyện cổ tích nhân vật trung tâm lại mạnh mẽ.

Có lẽ cũng là bởi vì cái bề ngoài này đến lừa gạt người, nguyên chủ mới có thể không để ý sự chênh lệch lẫn nhau mà kiên trì đính hôn.

Hai người đứng tại hai đầu lôi đài, cách vi phong(?) ánh mắt giao nhau, đỉnh đầu là bầu trời màu lam, mấy đóa bạch vân chậm rãi phiêu đãng.

“Mời.” Fell trong con ngươi Thanh Triệt xẹt qua một vòng ưu thương, cực kì thân sĩ làm một cái tư thế quý tộ.

“Đa tạ.” Vừa dứt lời, theo ngâm xướng cực nhanh, một đoàn quả cầu ánh sáng màu trắng từ tay của Tô Nhược phát ra, hung hăng hướng trêи mặt nam nhân dối trá buồn nôn đập tới. Ngay lúc sắp bay tới Fell trước một giây, không trung trống rỗng xuất hiện vách tường màu lam, đem bạch cầu ngăn lại bên ngoài.

Tô Nhược nhẹ hừ một tiếng, vốn là không có trông cậy vào cái pháp thuật cấp thấp này có thể tổn thương đến hắn. Tựa như một cái tín hiệu. Nguyên bản lẳng lặng hai người đối mặt đồng thời hành động, quang ma pháp cùng thủy ma pháp tương hỗ giao nhau, trêи lôi đài bị nện ra hết cái hố này đến cái khác, người phía dưới không ngừng chuyển mắt, thỉnh thoảng hét lên âm thanh kinh ngạc.

“Thật không hổ là cấp S, thật lợi hại, tốc độ thật nhanh.”

“Oa! Cấp hai quang ma pháp, chương trình học chúng ta đều không có học được cái này, trời ạ! ! Chờ chút! Ta dựa vào, ma pháp hệ thủy cấp hai, hai người kia là biến thái sao?”

” Hai đại vương bài này đen đủi đụng phải ở đây, bằng không thì hạng nhất tuyệt đối là từ bên trong hai người này ra.”

“Bất quá. . . Luận về Yuyi Calder dù sao cũng là nữ nhân, thể lực hẳn là không được.” Vừa dứt lời, trêи lôi đài tình hình bỗng nhiên biến đổi.

Phép thuật cấp hai —— thủy long trói. Thủy long năm đầu ước chừng to bằng cánh tay trẻ nhỏ, sóng nước lấp loáng, dưới ánh mặt trời chiết xạ ra hào quang năm màu, mang theo mỹ cảm kinh người cùng sát cơ ở Tô Nhược còn không kịp phản ứng mãnh liệt mà trói cô lại.

“Oa!” Người phía dưới phát ra trận trận sợ hãi thán phục: “Kết thúc.”

Liên tục thi triển ma pháp, đối với Fell mà nói là cái gánh vác không nhỏ, mồ hôi lớn chừng hạt đậu từ trán nhỏ xuống, hắn đứng tại chỗ cố gắng hồi lại sức, mới để mình không ngã xuống, duy trì hình tượng ôn hòa: “Ngươi thua.” Thiếu nữ tóc vàng, hai con ngươi xanh thẳm, môi kiều nộn như hoa hồng, bên trong cặp mắt kia hết lần này tới lần khác chẳng những không có mảy may thất vọng, ngược lại lộ ra sát khí lạnh lẽo. Để Fell Jackson choáng váng.

“Không! Thua chính là ngươi.” Hắn nghe được thanh âm của đối phương.

Nhưng. . . Cái này sao có thể? Mình rõ ràng chiếm thế thượng phong. Đến cùng là chuyện gì xảy ra? Ngay lúc Fell trăm mối tơ vò, , nguyên tố kim sắc như trong suốt nhỏ bé dưới ánh mặt trời giống chậm rãi ở trước mắt xẹt qua.

Chẳng lẽ! ! ! ! Con ngươi bỗng nhiên co rụt lại, nam nhân vô ý thức liền muốn nhảy ra. Đáng tiếc, hắn nhanh, Tô Nhược nhanh hơn hắn. năm ngón tay yếu đuối trắng noãn, đầu ngón tay khác nào là hoa màu hồng nhạt, nguyên tố quang minh sinh động khiêu vũ, giống như là một đầu kíp nổ, trận pháp vàng óng rộng lớn trêи lôi đài hiện ra, đem Fell một mực trói ở giữa, không thể động đậy.

“Ta dựa vào ta dựa vào ta dựa vào!”

” Trận ma pháp cấp hai, khẳng định muốn giết chết!”

“Yuyi nàng muốn giết Fell sao? Lão sư mau tới cứu người a a a! ! !” Trận pháp là Tô Nhược trước đó cùng nam nhân lúc đối chiến, đã chôn xuống, lúc Fell cho là mình nắm chắc phần thắng trong tay, nhưng lại không biết cạm bẫy đã sớm thiết lập tốt, chỉ còn chờ hắn tên ngốc như cá lớn này tự mình nhảy vào.

Fell hô hấp khó khăn, cũng không còn cách nào khống chế ma pháp, nguyên bản ánh sáng dìu dịu biến thành dây cung sắc bén, giống như tơ nhện bao bọc vây quanh, chỉ cần hơi động đậy, liền sẽ đem hắn cắt thành tám khối.

Cô đây là muốn. . . Hắn chết sao?

“Kết thúc rồi.” Tiếng nói kia hắn vừa quen thuộc vừa xa lạ, mơ hồ trong tầm mắt, Fell chỉ có thể nhìn thấy sợi tóc kim sắc mềm mại kia, mang theo ánh nắng tỏa ra ánh sáng lộng lẫy, lóe lên một cái rồi biến mất.

Ngực tê rần, thân thể trống rỗng bay lên, hung hăng đá hắn rơi xuống đất, chật vật lăn mấy vòng mới dừng lại.

“Khụ khụ!” Fell phun cát đá trong miệng ra, tóc rối bời một đoàn, kinh ngạc nhìn về phía cô gái duy nhất trêи đài còn đứng vững. Thân thể yếu đuối ngược ánh nắng, hai con ngươi tỉnh táo, biểu lộ nghiêm nghị, cùng trước đó thiếu nữ quý tộc vũ mị đáng yêu hoàn toàn khác biệt, kia là thuộc về cường giả, mới chói lóa mắt như thế, để cho người ta không dám nhìn thẳng.

Nhìn lâu, tâm đều phanh phanh phanh nhảy lên. Tô Nhược thu hồi chân đã đạp hắn, tư thái thẳng tắp đứng ở trêи mặt bàn rách rưới, hô hấp đều đặn, giống như vừa mới chỉ đi ăn cơm, mà không phải trải qua một trận ác chiến.

“Lão sư, không công bố kết quả sao?” Cô nói.

Vì cứu người kém một chút liền chạy tới trêи lôi đài lão sư ngốc trệ một hồi lâu, mới lớn tiếng tuyên bố: ” Trận đấu lôi đài thứ hai kết thúc, người thắng là —— Yuyi Calder, thành công tiến vào vòng trong.” Dứt lời, hắn lại nhỏ giọng nói: “Chúc mừng.”

“Cảm ơn.” Tô Nhược thận trọng gật nhẹ đầu.

Theo kết quả công bố, nguyên bản ngốc trệ, tất cả đám người không thể tin đều điên rồi. “A a Nữ Thần thật là lợi hại, về sau ta chính là tùy tùng trung thành của người.”

“Trời ạ! Cái động tác đá người kia quả thực mỹ khốc.”

” tiểu thư Yuyi ngài cần người làm ấm chăn sao? Ta ma pháp hệ hỏa, nhất định có thể đảm nhiệm chuyện này a! ! !” Ở cái thế giới nguy hiểm này, cường giả mãi mãi là được người tôn kính, không có ai sẽ đi nhớ kỹ Fell kẻ thất bại này.

Nguyên bản hào quang thiên tài thuộc về hắn toàn bộ bị tước đoạt, tiến thêm một bước là nghi lễ đội mũ ( ko biết edit gì giờ, vương miện chăng?) trêи người Tô Nhược.

Lena đỏ vành mắt, hưng phấn nhào tới: “Thân ái, mình biết cậu là mạnh nhất.”

“Cảm ơn khích lệ.”

“Người cường đại nhất đã bị đánh bại, kế tiếp là cầm chắc cái hạng nhất rồi.”

“Đương nhiên.” Tô Nhược vuốt tóc Lena, xúc cảm mềm mại để tâm tình của cô dần dần trở nên bình thản.

Tranh tài vẫn còn tiếp tục. Mười hạng đầu rất nhanh lựa chọn ra, Tô Nhược trận thứ hai đối thủ là cô nàng trông đáng yêu như kẹo sữa, cô vừa mới bày ra tư thế, cô nàng thật hưng phấn nhấc tay, giống như là học sinh ngoan trêи lớp học đặt câu hỏi với lão sư: “Yuyi tiểu thư, ta hiện tại nhận thua, ngài có thể cho ta một cái ôm sao?”

Tô Nhược: “A?” Người đen mặt đầy dấu chấm hỏi.

Chần chờ một lát, cô nhẹ gật đầu: “Có thể.”

“Quá tốt rồi.” Cô nàng quả quyết nhảy xuống lôi đài, chờ lão sư tuyên bố Tô Nhược chiến thắng, về sau liền không kịp chờ đợi xông tới, ôm thật chặt eo thon của Tô Nhược, nâng khuôn mặt đáng yêu lên nói: “Yuyi tiểu thư, xin hỏi ngài có nguyện ý thêm một tiểu tình nhân đáng yêu sao?”

Tô Nhược: “. . .” Cái này thời đại biến hóa quá nhanh, cô có chút thích ứng không kịp.

“Ta gọi Karina Donat, ký túc xá là số 802, chào mừng ngài tùy thời tới tìm ta.”

“. . . Nha.” Tô Nhược lấy khuôn mặt gật đầu. Cô khó được có chút biểu tình luống cuống, để Karina càng thêm động tâm: “Thân ái, ngài thật là làm cho người ta mê muội, xin đừng thẹn thùng, ta cùng những xú nam nhân chỉ để ý thịt kia không giống nhau, linh hồn phù hợp, mới là mục tiêu tìm kiếm của ta.”

Tô Nhược hít sâu một hơi: “Thật có lỗi, ta có hứng thú với người khác phái.”

“Ta không quan tâm ngài có nam nhân khác hay không.” Karina hoạt bát nháy mắt mấy cái, hai con ngươi xinh đẹp, giống như là một khối hồng ngọc thượng hạng.

Tô Nhược: “. . .” Hai người trò chuyện cứ như vậy kết thúc.

Tô Nhược biết hiện tại quý tộc sinh hoạt thối nát, cho dù là cha mẹ nguyên chủ, trong tiểu khu quý tộc ở biên giới, đều riêng phần mình nuôi nhốt vô số tình nhân.

Mỗi người đều có cuộc sống của mình, cô không có quyền đưa bình, nhưng không có nghĩa là mình sẽ sinh hoạt giống như vậy. Mười năm kết thúc(?). Lúc rút thăm Tô Nhược may mắn rút trúng luân không(?). Ba hai giờ, lần này rút không may chính là Linguo Price.

Ngoài Tô Nhược ra cũng chỉ còn lại một vị ở lôi đài giao đấu, có lẽ là trước đó cô biểu hiện quá cường hãn, vị này căn bản cũng không còn tâm tình thi đấu, giả bộ chống cự một chút, liền trực tiếp nhận thua. Cuối cùng còn lại, cũng chỉ có cô và vị hôn thê đương nhiệm của Fell.

Tiền nhiệm cùng đương nhiệm. Một đám người xem náo nhiệt không ngừng mà kêu gào , nhưng đáng tiếc cái này chú định không phải một trận thế lực chiến đấu ngang nhau. Linguo thực lực, kỳ thật rất không tệ, nhưng về sự linh hồn cường đại, Tô Nhược trong tay học xong phép thuật cấp hai, tựa như là đồ chơi thủy tinh yếu ớt, không chịu nổi một kϊƈɦ.

Bầu trời chẳng biết lúc nào âm trầm xuống, cuồng phong gào thét. Linguo che lấy cánh tay bị thương, ánh mắt phức tạp nhìn về phía người trêи đài, không cam lòng cắn môi cánh: “Ta. . . Thua.”

“Ân.” Tô Nhược có cũng được mà không có cũng không sao gật đầu.

“Nhưng lần tiếp theo, ta tuyệt đối sẽ thắng.”

Tô Nhược nhíu mày, đem sợi tóc lỏng lẻo một lần nữa vén ra sau ót, tư thái tùy ý: “Ta chờ.” Không nhìn thái độ như vậy, so căm thù càng khiến người ta khó xử.

Linguo cảm thụ được trêи cánh tay thấu xương đau đớn, hô hấp dần dần trở nên đục ngầu, Fell mắt nhìn nàng chạy tới vịn mình, tay gắt gao nắm chặt pháp bào màu trắng của hắn, ở phía trêи lưu lại một cái thủ ấn đen nhánh. “Ngươi lát nữa đừng đi khiêu chiến Yuyi Calder.”

“Thế nào?” Bức thiết muốn tìm về mặt mũi Fell bực bội bức chút tóc. Linh nhược châm chước(?) một lát: “Ma pháp của nàng. . . Có gì đó quái lạ, cận chiến tốc độ quá nhanh, hô hấp nhưng lại rất nhạt. Tóm lại, trước đó không có thăm dò rõ ràng, ngươi đừng hành động thiếu suy nghĩ.”

“Tốt a.” Fell bất đắc dĩ nhẹ gật đầu. Sau đó bên trong thi đấu, Fell tiện tay chọn tên thứ ba, đem hắn đánh bại, đạt được thứ hạng của hắn. Về sau cũng có một chút vận khí không tốt, nhưng còn người có thực lực tốt, lựa chọn đối thủ, có thắng, có bại. Mười hạng đầu đều kết thúc, đã là buổi chiều.

Viện trưởng lên đài nói một chút nhiệt huyết sôi trào, tổng kết ý chính tư tưởng về sau, vung tay lên, trực tiếp cho năm nhất ba ngày nghỉ. Tô Nhược cầm tốt đồ mình, ở cửa trường học cùng Lena ôm tạm biệt.

Lúc Tô Nhược tới, đúng lúc là thời gian bữa tối, người trong nhà tất cả đều trong phòng khách. “Trời ạ! Bảo bối, chẳng lẽ là mẹ nhớ nhầm thời gian sao?” Phụ nhân tóc vàng khoa trương hét lên một tiếng, “Hoan nghênh trở về, thân ái.”

“Mẹ.” Tô Nhược giang hai tay ôm mẫu thân, tới hôn đáp lễ, “Người nhớ không lầm, năm nhất nghỉ sớm.” Cảm tạ tranh tài nhanh chóng kết thúc.

“Bảo bối, nếu như em chỉ ôm Hòa Thụy lệ (có lẽ là tên), ta sẽ rất khó chịu.” Calder nam tước vươn tay, sắc mặt mang theo nụ cười nhiệt tình, “Chuyện của con chúng ta đều nghe nói, Yuyi, con thật sự là niềm tự hào của chúng ta.”

“Người cũng là niềm tự hào của con, ba ba.” Tô Nhược mắt cũng không chớp nói lời buồn nôn.

“Con khích lệ để cho ta cảm giác mình trẻ mười tuổi.” Nam nhân cười lớn vài tiếng. Lúc này chị cùng cha khác mẹ gái cho dù đối với Tô Nhược không thoải mái, trêи mặt cũng mang theo nhiệt tình vừa vặn mỉm cười, giống như trước đó tranh chấp trào phúng cho tới bây giờ chưa từng xảy ra.

Đức vua coi trọng, các quý tộc thân cận, gần nhất thậm chí có con trưởng nhà quý tộc không tệ chủ động hướng bọn họ lấy lòng, muốn cưới tam tiểu thư nhà Calder một mực không gả ra được. Bọn họ đều biết rõ, tất cả chỗ tốt này, đều bắt nguồn từ Tô Nhược. Yuyi Calder.

Cô chính là lãnh tụ mới của gia tộc Calder, không có tước vị, so với nam tước càng là sự tồn tại tôn quý. Tô Nhược mang theo nụ cười yếu ớt vừa vặn, nhận lấy các lời thổi phồng anh chị em không để lại dấu vết.

“Bảo bối, sáng mai có một yến hội, lễ phục mẹ đã chuẩn bị xong, con nhất định phải giúp mẹ, theo mẹ đi tham dự.”

“Được rồi, mẹ.” Cô đến lâu như vậy, vẫn luôn quen thuộc trường ma pháp, còn chưa từng ở trước công chúng lộ diện qua. Đế quốc tôn trọng ma pháp. Mà trường học ma pháp chỉ có cuối tháng mới có thể có hai ngày nghỉ, vì cùng các ma pháp sư tương lai kéo lên quan hệ, lúc thế này, sẽ có rất nhiều loại yến hội luôn luôn phá lệ phong phú.

Tô Nhược tin tức tại xã hội thượng lưu sớm đã không còn là bí mật, nhất là kì kiểm tra cuối tháng này cô còn đánh bại tất cả mọi người, thành niên kỷ

thứ nhất(?), người muốn mời cô nhiều vô số kể. Calder nam tước cùng phu nhân của hắn hưng phấn nhìn một đống lớn thϊế͙p͙ mời chế tác tinh mỹ, từ đó chọn ra một trương quý giá nhất đáp ứng xuống.

Yến hội ngày đó. Tam tiểu thư Calder ngồi ở phòng khách, bên cạnh cô là vị hôn phu sắp đính hôn, hiển nhiên là tới cọ nhân mạch. Tô Nhược dưới sự phục thị (phục vụ, hầu hạ +giám sát) của người hầu, mặc vào lễ phục cung đình xa hoa màu lam nhạt, trêи đầu mang kim sắc bạch kim làm nền, hồng ngọc tô điểm đồ trang sức, vành tai, trêи cổ, cả cổ tay đeo một bộ trang sức cùng màu đỏ.

Thiên: đầu cài trang sức màu trắng, váy xanh nhạt mà đeo trang sức thì đỏ rực, thẩm mĩ của tác giả…e hèm.

Khác nào bồ câu màu đỏ như máu, đem da thịt phụ trợ càng thêm trắng nõn. Chính là đức vua ban thưởng bộ trang sức kia. Trừ Tô Nhược, gia tộc Calder ai cũng không dám nhúng chàm. Thị nữ ngón tay linh xảo đem đồ trang sức biên chế kim sắc đưa lên sợi tóc mềm mại, tóc dài toàn bộ xoăn lại.

Lộ ra khuôn mặt, tiểu xảo càng thêm tinh xảo, hốc mắt thâm thúy, mũi ngạo nghễ ưỡn lên (đọc mà cảm giác như tả ngực), mặt mày không một chỗ nào là không đẹp đến mức tận cùng. “Tiểu thư, ngài thật xinh đẹp.” Thị nữ từ đáy lòng tán thán nói.

“Cảm ơn.” Tô Nhược xuống lầu lúc, phu nhân Calder vừa ý gật nhẹ đầu: “Thân ái, con nhất định sẽ mê đảo tất cả mọi người, những tiểu hỏa tử anh tuấn đó, có yêu thích cứ nói ra.”

“Thật có lỗi, mẹ. Con không có dự định đính hôn.”

Cô nói: “Người biết đến, ta gần nhất học tập bề bộn nhiều việc.”

“Đây chỉ là một đề nghị nho nhỏ, hết thảy đều do con làm chủ.” Nữ nhân hoạt bát nháy mắt mấy cái, “Tốt, các bảo bối, chúng ta nên lên đường, đến trễ có thể không phù hợp lễ nghi của quý tộc.”

Xe ngựa gia tộc Calder rất rộng rãi, bảy người ngồi vẫn dư xài, phía dưới ma pháp gia cố phòng chấn động, dù cho chạy nhanh, bên trong cũng vẫn như cũ không nhúc nhích tí nào, giống như lúc này đang ở trong phòng của mình.

Bởi vì Tô Nhược chậm trễ trong chốc lát, lúc bọn họ đến, trong đại sảnh xa hoa rộng lớn kiểu dáng Châu Âu, đã có không ít người.

” gia tộc Calder đến.” Lúc báo ra cái họ này, bên trong yến hội náo nhiệt không khí bỗng nhiên dừng lại, cơ hồ tất cả mọi người theo bản năng muốn nhìn một chút vị tiểu thư Yuyi được đức vua ưu ái kia.

Chỉ cần một chút, đám người liền không khỏi mà bừng tỉnh khuôn mặt đẹp cực hạn kia, Thần. Sau đó, cặp mắt tỉnh táo kia, bình tĩnh biểu lộ, giơ tay nhấc chân vừa đủ, càng thêm ưu nhã mê người, mang theo thời gian lắng đọng khí tức quý tộc, không ít người trong lòng nhịn không được tán thưởng.

Quý tộc uy tín lâu năm quả nhiên vẫn là lợi hại, dù cho nghèo túng, dạy nên nữ nhi, cũng không thể so với đại gia tộc. Vừa tiến vào yến hội, đám người liền như cá gặp nước trà trộn ở bên trong. Tô Nhược bên người vây không ít người, xem xét tỉ mỉ, liền sẽ phát hiện trong này tuyệt đại đa số đều là nam nhân trẻ tuổi, bọn hắn anh tuấn mê người, phong độ phiên phiên, hiển nhiên là muốn thu hoạch được vị mỹ mạo cùng thực lực này, cũng tồn tại niềm vui mới.

Loại tình huống này, Tô Nhược trước đó có vô số kinh nghiệm. Không để lại dấu vết đem chủ đề thay đổi vị trí, để đám người biết khó mà lui. “Phiền phức nhường một chút.”

Một cái thanh âm quen thuộc vang lên, Tô Nhược theo bản năng quay đầu, chỉ thấy Lena mới gặp hôm qua, bưng một ly rượu đỏ, thận trọng lại cao quý, hoàn toàn không có bộ dáng điên điên khùng khùng trước đó.

Chú ý tới ánh mắt Tô Nhược, khuôn mặt cô tách ra một cái tươi cười to lớn: “Yuyi.”

“Lena.” Tô Nhược hướng chen chúc nam sĩ khẽ vuốt cằm: “Xin nhường một chút, các ngươi cản trở bạn của ta.”

Ai cũng không nghĩ ở giai nhân trước mặt biểu hiện ra dáng vẻ vô lại, mặc kệ trong lòng làm cảm tưởng gì, hai chân đều rất thành thật tránh ra.

Tản ra về sau, bọn hắn mới phát hiện người nói chuyện trước đó, lại là em họ của Công chúa Catherine. Chẳng lẽ gia tộc Calder, đã ôm đùi công chúa điện hạ? Theo bản năng, bọn hắn đối với gia tộc này càng tăng (cv để vậy, cũng không biết tăng cái gì)thêm mấy phần.

“Yuyi.” Lena nụ cười xinh xắn đáng yêu, cô đặt chén rượu xuống, thoải mái cho thiếu nữ một cái ôm nhiệt tình, “Mình liền biết có thể ở đây nhìn thấy cậu, đi thôi! Mình có bằng hữu muốn giới thiệu cho cậu biết.”

“Bạn bè?”

“Yuyi cậu thật giống như còn không biết thân phận mình đúng không.”

Tô Nhược: “Thật có lỗi.” Vừa tới liền tiến vào trường học ma pháp, nguyên chủ thân phận thấp, người lại nhát gan, không thế nào thích ra cửa, đối với quan hệ giao thiệp đế quốc rắc rối phức tạp, cô tự nhiên không thể tính là quen thuộc.

“Cái này có cái gì mà xin lỗi.”

Lena quay đầu, “Như vậy xin cho phép ta một lần nữa tự giới thiệu, ta gọi Lena Ur Rida, đương kim hoàng hậu là dì ta, công chúa nhỏ Katherine là chị họ của ta, rất hân hạnh được biết ngươi.” Tô Nhược nghe vậy chinh lăng một nháy mắt, rất nhanh phản ứng lại.

“Quen biết cậu, mình cũng thật cao hứng.” Lena cẩn thận quan sát Tô Nhược một phen, gặp ánh mắt Thanh Triệt của cô, thoải mái, hiển nhiên là bộ dáng vô ɖu͙ƈ vô cầu, trong lòng lại lần nữa vui thích, nhiệt tình lôi kéo tay của cô: “Đi thôi, thân ái.”

Đế quốc trước mắt chỉ có hai vị, là người thừa kế. Một vị đã qua đời hoàng hậu sinh đại hòang tử Angus. Một vị khác chính là tân hoàng về sau sinh hạ Công chúa Katherine.

Trước lúc này, kỳ thật Katherine còn có một anh trai hết sức ưu tú, cho dù là người thừa kế thứ hai, cũng có vô số người thỉnh cầu hắn thượng vị, nhưng đáng tiếc ba năm trước đây chết bất đắc kỳ tử bỏ mình, đến nay đều chưa bắt được hung thủ.

Katherine có giống như Lena mái tóc màu đỏ cùng con mắt màu xanh lục. Nàng ngũ quan cực kì sắc bén, tựa như là một cây đao kiếm, giống như nhìn thêm vài lần, liền sẽ đâm bị thương.

Tô Nhược không kiêu ngạo không tự ti hành lễ: “Ngài tốt, Công chúa Katherine tôn kính, ta là Yuyi Calder, rất vinh hạnh bái kiến ngài.”

Katherine bình tĩnh nhìn cô vài giây, áp lực thực lớn đập vào mặt, mang theo khí tức từ trong máu tươi đi ra, tốt ở Tô Nhược trải qua cảnh tượng hoành tráng vô số, không có lộ ra e sợ.

Katherine thấy thế, hài lòng gật đầu: “Đứng lên đi.”

“Cảm ơn công chúa điện hạ.”

“Ngươi là bạn của Lena, không cần câu nệ như vậy.” Katherine chỉ chỉ cái ghế đối diện, “Ngồi đi.”

“Vậy ta cung kính không bằng tuân mệnh.” Tô Nhược cong môi, nhàn nhạt cười một tiếng. Katherine là ma pháp sư gió và lửa cấp AA, năm nay hai mươi ba tuổi, có thực lực cấp năm, có thể xưng một câu thiên tài.

Làm cô nhận cùng là một người(?), không còn dùng khí thế đi dò xét, liền như là một chị cả tri tâm, ôn hòa hữu lễ. Mặc kệ Lena có bao nhiêu tư tưởng kì diệu, vấn đề cổ quái kỳ lạ, cô đều có thể từng cái giải đáp.

Tô Nhược bởi vì có ký ức thế giới trước, ngẫu nhiên nói ra ý kiến, lời nói ra, để vị công chúa này một mực ở trong đế quốc cảm thấy rất hiếm lạ, hai người thiên nam địa bắc trò chuyện, trong lúc bất tri bất giác, dĩ nhiên đem Lena quên đi.

Tiểu cô nương cũng không giận, hai tay dâng mặt, cười hì hì nhìn xem một màn này. Thẳng đến yến hội đến hồi cuối. Katherine mặt mày mỉm cười: “Ta lần thứ đầu tiên cảm thấy thời gian trôi qua nhanh như thế.”

“Ta cũng thế.” Tô Nhược cùng cô đối mặt.

“Chờ mong cùng ngươi lần sau gặp nhau.”

“Cái này là vinh hạnh của ta.” Tô Nhược đứng dậy, ưu nhã hành lễ, “Xin thứ cho ta thất lễ.” Tô Nhược đi vào đám người, muốn đi cùng người của gia tộc tụ họp, cho dù là bên trong vô số tiểu thư phụ nhân lộng lẫy, cô vẫn như cũ là viên ngọc lóe sáng nhất.

“Tiểu thư Yuyi.”

“Ân?” Nghe được có người kêu tên mình, Tô Nhược theo bản năng quay đầu, tiểu cô nương xinh đẹp, dung nhan như kẹo sữa, mặc một thân trang phục cung đình vô cùng hoa lệ, nụ cười xinh xắn đáng yêu, cô nàng cười đến mặt mày cong cong: “Có thể ở đây nhìn thấy tiểu

thư Yuyi, thật sự là quá may mắn.”

“Tiểu thư Karina, ngươi tốt.”

Karina quệt mồm, con ngươi hồng ngọc chiếu sáng rạng rỡ: “Không biết sáng mai tiểu thư Yuyi có thời gian không? Ta nghĩ xin ngài tham gia một buổi đấu giá.”

Cô rút ra một trương thiệp mời, “Chuyên môn là dự lưu hạng nhất Tịch Vị của ngài(?)~~ ”

Tô Nhược: “Ta không thích nữ nhân.”

“Ta biết.”

“Vô duyên vô cớ, ta không thể tiếp nhận hảo ý của ngươi.”

“Tiểu thư Yuyi, xin đừng lạnh nhạt như thế, đó cũng không phải ta lấy việc mời người, để theo đuổi người, mà vì ngài là người ta sùng bái.”

Karina che miệng cười duyên, “Hi vọng chúng ta có thể trở thành bạn bè.” Tô Nhược do dự một chút, nhận lấy thϊế͙p͙ mời: “Cảm ơn.”

“Sáng mai để cho ta tới đón ngài.” Cô khẽ vuốt cằm, đi vào đám người.

Vẫn ngồi ở tầng hai ban công chỗ Catherine cư cao lâm hạ nhìn tràng cảnh phía dưới, nàng hỏi Lena: “Yuyi cùng Karina rất quen?”

“Cũng không.” Lena lắc đầu.

“Kia đây là có chuyện gì?”

“Hôm qua lúc thi đấu lôi đài, Karina đối mặt Yuyi chủ động nhận thua, nàng đại khái là đối với Yuyi có hảo cảm đi.” Lena không quan trọng lắc đầu, “Chị, chị là biết, Karina nữ nhân này ăn mặn vốn luôn luôn không kị.”

“Thật sao?” Công chúa tóc đỏ đứng lên: “Chúng ta cũng nên đi, ngày hôm nay, chuyến này, không có uổng phí.”

“Em liền biết chị nhất định sẽ thích Yuyi.” Lena hưng phấn nói.

“Em cái tiểu quỷ này.” . . . … Tô Nhược ngồi lên xe ngựa về sau, lúc này mới rảnh mở thϊế͙p͙ mời ra, xé mở màu đỏ, lộ ra thϊế͙p͙ mời bên trong lộng lẫy tinh mỹ, bút lông chim đen nhánh viết lên thời gian địa điểm, phía dưới cùng nhất còn có lạc khoản. —— Karina Donat.

Donat, cái họ này. . . Thật quen tai. Tô Nhược nhíu mày, cẩn thận hồi tưởng lại. Trong lúc bất tri bất giác, dưới ngón tay nghiêng, đem thϊế͙p͙ mời bại lộ ở trước mặt mọi người.

“Karina Donat?” Người ngoài duy nhất, vị hôn phu tam tiểu thư quát to một tiếng, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm cái thϊế͙p͙ mời hơi mỏng, “Yuyi cô cùng gia tộc Donat giao hảo.”

“Karina thế nhưng là con gái một của công tước Donat, về sau nếu thừa kế gia nghiệp, đó chính là công tước đại nhân.” Hắn nói tiếp. Những lời này đem đám người nguyên bản uống rượu, có chút buồn ngủ tất cả đều đánh thức. Mà Tô Nhược, cũng rốt cục nhớ ra rồi.

Gia tộc Donat truyền thừa ngàn năm, là đại gia tộc, tài sản vô số, hào vô nhân tính, công tước đương nhiệm là một vị ma pháp sư cấp tám, thích mở sòng bạc, phòng đấu giá, luận giàu có, chỉ sợ cả quốc của vua cũng không sánh nổi hắn.

Cái này thực sự là. . . Một cái đại kim chân khó lường. Calder nam tước thấy thế, cực kỳ hưng phấn, không ngừng mà khoa trương Tô Nhược. Làm cho cô cùng Karina giữ gìn mối quan hệ, coi như lui một bước mà nói, cũng tuyệt đối với không thể đắc tội người ta.

“Ba ba ngài yên tâm, con hiểu rõ.” Tô Nhược cẩn thận đem thϊế͙p͙ mời cất kỹ.

Calder nam tước vui mừng cực kỳ: “Tốt tốt tốt, Yuyi con hiểu là tốt rồi.” Cùng lúc đó, đế quốc trong cung điện đại hoàng tử.

“Fell, ngươi lần này khảo thí, bại bởi một nữ nhân?” Khuôn mặt anh tuấn đại hoàng tử cư cao lâm hạ nhìn thân ảnh phía dưới, trêи mặt không có chút ý cười nào, “Mà người này, còn là vị hôn thê bị ngươi từ hôn trước?”

“Đây là sai lầm của ta.” Fell cúi đầu xuống, cung kính nói.

“Ta vừa vừa nhận được tin tức, Yuyi Calder, cùng em họ của em gái ta, Katherine có chút rất quen.” Angus nhẹ ‘Sách’ một tiếng, “Hi vọng bọn họ có thể thành thật một chút, đừng giở trò, bằng không thì. . .”

Thiên: TG này mỗi chương sẽ dài gấp đôi mấy TG trc aaa (T^T)


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện