Tô Nhược tâm tình phức tạp. Người không phải cỏ cây, ai có thể vô tình. Xuyên qua các thế giới, trải qua cuộc sống khác, còn không dùng phụ trách hậu(?) xử lý mãi. Nghe rất thoải mái, nhưng thật sự đi nếm thử về sau, một người hành tẩu trêи thế gian, không chỗ kể ra, mình cùng người khác không hợp nhau. Tịch mịch tựa như là bám vào kinh đô sương mù khói mù, theo mỗi một lần hô hấp, xông vào thân thể, cốt tủy.
Bất kể nói thế nào, người đều là động vật quần cư. Tô Nhược lúc này, có chút xoắn xuýt bực bội đồng thời, lại có chút khó mà muốn nói kỳ diệu vui vẻ. Quan hệ cô cùng Thì Dật, người ở bên ngoài xem ra cũng không có gì thay đổi. Nhưng cụ thể như thế nào, cũng chỉ có chính bọn họ rõ ràng. Loại chuyển biến này đối với Thì Dật tới nói, là mười phần đột ngột.
Giống như là một ngày trước hẹn xong tiểu đồng bọn muốn cùng đi ăn cơm, ngày thứ hai mình lại đi ăn ăn một mình, tiện thể phụ tặng mấy ánh mắt phức tạp.
Thì Dật: “…” Mặt mộng bức. Chẳng lẽ là… Lời nói hắn đêm qua, có cái gì không đúng sao? Cứ như vậy qua mấy ngày, trêи mạng tuôn ra Diệp Văn Bân sắp tuyên bố Album mới, trong vòng một đêm, các loại tuyên truyền phô thiên địa mà đến, đám fan chờ mong các loại, biểu thị Diệp Thiên Vương ra Album mới, bọn họ nhất định mua mua mua.
Trước đó Khúc Phong sóng dù nhiên đầu bộ phim đã qua, nhưng ở trong mắt một ít fan cực đoan, Thì Dật chính là không biết xấu hổ giật đồ, trong lòng kìm nén một cỗ khí, hiện tại Idol muốn phát Album mới, Thì Dật lại ngay cả cọng lông đều không có ra, lập tức cao hứng không được. Các loại quái gở trào phúng, để Thì Dật thành thật một chút, hảo hảo tôn trọng tiền bối, đừng tưởng rằng có bối cảnh liền có thể muốn làm gì thì làm.
Nằm cũng trúng đạn Thì Dật: “…”
Làm người đại diện Tô Nhược: “…” Trêи mạng cuồng hoan, Diệp Văn Bân không có lên tiếng, đối với hắn mà nói, lúc này náo động đến càng lợi hại, hắn muốn ra Album mới tin tức liền có thể truyền lại càng rộng, lại nói người bị mắng không phải hắn, mắng chửi người cũng không phải hắn chỉ huy.
Thì Dật khó chịu, cũng không nên tìm hắn. Tô Nhược thấy thế, tìm tới Thì Dật, cô dò hỏi: “Cậu định làm như thế nào?”
Thì Dật yên lặng nhìn cô nửa ngày, thanh âm u oán, giống như tra nam bị thiếu nữ vô tội vứt bỏ: “Em rốt cục nói chuyện với tôi, tôi còn tưởng rằng…Em dự định cả đời không để ý tới tôi. . .”
Tô Nhược: “…” Cái giọng điệu này. . . Giống như đã từng quen biết, quả nhiên là một người. Tô Nhược không biết vì cái gì, đột nhiên liền có chút muốn cười, trêи thực tế, cô xác thực cũng bật cười. (đố m.n giống ai nà ^^???)
Trong khi ánh mắt Thì Dật khó hiểu, cô môi đỏ hơi câu, mặt mày cong cong, ánh nắng bên bệ cửa sổ, bện sợi phức tạp xuyên qua ghế sô pha, rơi vào trêи mặt cô, óng ánh sáng ngời.
“Em cười cái gì?” Thì Dật hỏi.
Tô Nhược quay đầu qua, thu liễm ý cười, nghiêm túc nói: “Nói chuyện chính sự.”
Thì Dật: “… Cố ý?”
“Tôi là loại người này sao?”
“…” Thì Dật đối với lần này, đưa cho ánh mắt hoài nghi.
Trêи mạng những sự tình kia, đối với Thì Dật tới nói căn bản cũng không phải là chuyện gì. Fan của Lâm Văn Bân chỉ là miệng kêu la lợi hại thôi, càng nhiều lý trí phấn cùng người qua đường đều lựa chọn vây xem, chỉ cần tốn ít tiền, mời thuỷ quân mang một chút tiết tấu, việc này chẳng mấy chốc sẽ là quá khứ.
Nhưng Tô Nhược rốt cục nguyện ý cùng hắn trao đổi. Vậy không bằng… Kéo dài một chút, còn có thể chữa trị một chút quan hệ của hai người đâu? Phương xa, cha Thì bị nhóm anh hùng bàn phím tức giận giận sôi lên: “Bà xã đừng cản tôi, để tôi đi làm chết bọn họ! ! !”
“Bình tĩnh một chút, bình tĩnh một chút.”
***
Hướng Dương cư xá, ba đơn nguyên (?) mười hai tòa nhà ngày mồng một tháng năm hai (ko biết 5 hay 2). Bên ngoài mặt trời chói chang, trong phòng nhà này hai phòng ngủ một phòng khách, màn cửa đóng chặt, trong phòng hiện ra một cỗ khí tức khó ngửi ẩm ướt.
Yến Vũ thân thể xinh xắn nhỏ nhắn uốn ở bên trong ghế sô pha, con mắt nhìn chòng chọc vào điện thoại, nhìn xem phong vân biến ảo bên trong, khi thì khóc khi lại cười, ngũ quan mỹ lệ vặn vẹo thành một đoàn, trong phòng âm u, khác nào một người điên. Ước chừng nửa tháng trước, người yêu của cô không có, sự nghiệp cũng mất.
Vì có thể một lần nữa trở thành người đại diện Lâm Văn Bân, Yến Vũ chịu đựng buồn nôn, thành tình nhân lão mập dính lại xấu xí. Kết quả đây? Đều là lừa đảo! ! Lâm Văn Bân muốn ra Album mới, người đại diện đều bỏ ra tài nguyên lớn như vậy đi đập hắn, làm sao lại còn nguyện ý đem người trở về? Yến Vũ bây giờ 27 tuổi, những năm này dãi nắng dầm mưa, đem tất cả tinh lực đều đặt ở trêи thân Lâm Văn Bân.
Hiện tại chẳng những ném đi cây rụng tiền, còn muốn bị nghiệp nội người chế nhạo, lại thêm lần này thái độ công ty biểu đạt rõ ràng như thế, đến mức trong vòng tiểu minh tinh hơi có chút tính toán, cũng sẽ không nguyện ý đến trong tay của cô. Hiện tại cái công ty này… Đã không có đất dung thân cho cô.
Đã dạng này —— Đã dạng này! ! ! ! Cái lão dầu mỡ kia lại còn dám lừa cô ! ! ! Từ Lâm Văn Bân muốn ra Album mới tin tức bạo phát ra về sau, Yến Vũ tất cả phương thức liên lạc, đều bị đối phương kéo đen. Ha ha! Hắn đã bất nhân, cũng đừng trách mình bất nghĩa, mọi người dứt khoát cùng chết là tốt! ! ! Yến Vũ đăng nhập trêи tiểu hào