Lúc nghe vú Lý kể lại chuyện này Giang Vãn cứ nghĩ mình đang nghe một câu chuyện xưa hoang đường.Nhưng mà giờ đây khi cô đứng trong nhà, đối mặt với từng người đã từng quen thuộc, nhìn thấy bọn họ nhìn cô với ánh mắt tràn đầy căm ghét cùng thù hận, cô mới thật sự ý thức được…Thì ra vú Lý nói những cái đó đều là thật. Rõ ràng chính xác những chuyện đó đã xảy ra.Cô không thể giải thích, vú Lý trên mặt thoáng vẻ đau lòng, câu nói “Giang tiểu thư, lúc về nhà cô nhất định không được cãi lão gia , nhất định phải nhịn một chút, vạn sự nhẫn là thượng kế.” Là ý gì.Cô đi thẳng vào.“Vãn Vãn,nếu tỉnh rồi thì ký vào cái này đi.”Giang lão gia đã mở miệng nói trước, đem một bản giấy tờ ném lên bàn trước mặt cô.Giang Vãn đi qua , cả người còn không có chút sức lực đi tới, lại thấy được mặt trên giấy trắng mực đen: hiệp nghị về trách nhiệm bồi thường sự cố cùng với tinh thần tổn thất của cô Giang Vãn, nhìn mặt trên nội dung, đại khái ý là: năm năm trước cô bởi vì yêu Lệ Mạc Sâm đến tẩu hỏa nhập ma, cho nên làm nhiều việc ác với Thư Thanh Ninh, bao gồm việc đẩy cô ấy xuống cầu thang , hãm hại cô ấy, tìm côn đồ cưỡng hiếp cô ấy.Kỳ quái!Hai người không phải bạn tốt sao?Không phải bạn thân sao?Giang Vãn cảm thấy chính mình không làm được ra cái loại chuyện này.Phía dưới là điều kiện hoặc là bồi thường năm trăm vạn, hoặc là… Chuẩn bị bị khởi tố, ở tù ba năm."Thanh Ninh, trước đây chúng ta là bạn, cô hiểu tôi mà, tôi sẽ không làm ra những việc này với cô.” Giang Vãn nói, nhìn cô gái đứng ở trước mặt, cô không phải là người ác độc như vậy! Không phải!“Đúng vậy, chúng ta là bạn bè, tôi coi cô là bạn, cô lại biến tôi trở thành ván cầu, cô chỉ là ở lợi dụng tôi rồi tới tiếp cận Mạc Sâm!” Thư Thanh Ninh gật đầu thừa nhận hai người là bạn, nhưng là trong mắt lại mang theo hận ý, thậm chí là rưng rưng nước mắt :“Tôi cũng không nghĩ tới cô lợi dụng tôi tiếp cận Mạc Sâm, về sau luôn tìm cách hãm hại tôi, tìm người đánh tôi, đẩy tôi xuống cầu thang , thậm chí tìm côn đồ…”Nói đến này, Thư Thanh Ninh bật khóc .“Vãn Vãn, cô tưởng bồi thường tiền cho Thanh Ninh là đủ sao, vẫn là nên nhốt cô vào tù đúng không?” Giang lão gia nhíu mày, vẻ mặt rất là không kiên nhẫn.“Ông thật sự…… Là ba tôi sao?”Giang Vãn tuyệt vọng nhìn cha cô trước mắt, hôn mê năm năm, tỉnh lại lại thành ra như thế.“Ba cũng là vì tốt cho con, rốt cuộc con cũng đã trưởng thành rồi, làm việc gì cũng phải biết gánh vác hậu quả.” Giang lão gia ánh mắt có chút né tránh , trầm giọng nói :“Tóm lại ba không hy vọng con đi ngồi tù, quá mất mặt Giang gia.”Không hy vọng con gái đi ngồi tù, không phải xuất phát từ việc thương xót con gái, mà là cảm thấy mất mặt……“Con