Nhưng khi chú Hạng vừa mới đến gần Thủy An Lạc thì bất thình lình có một tia sáng màu tím lóe lên.
Nó hất chú Hạng ra khiến ông ngã sõng soài xuống đất.“Chú Hạng!!!” Thủy An Lạc kinh hãi, cô vội vàng chạy tới đỡ ông lên.Tia sáng này dường như phát ra từ đối điện phòng bệnh, nhưng nó không chỉ đơn giản là một luồng sáng vì nó còn có cả lực va chạm.Thủy An Lạc đỡ chú Hạng đứng dậy.
Ông đưa tay quơ quơ trong không trung nhưng không mò được gì cả, nhưng hồi nãy rõ ràng là có gì đụng phải cơ mà.Thủy An Lạc nhìn hành động kỳ quái của chú Hạng thì không nhịn được nói: “Chú Hạng, chú đang làm gì thế?”Chú Hạng sờ sờ mấy lần, sau khi xác nhận rằng thật sự không có gì ở đó mới thu tay lại: “Không có gì, hình như gặp phải quỷ đánh tường thôi.”Quỷ đánh tường?Thủy An Lạc không nhịn được mà run một cái rồi lập tức quay đầu nhìn lăm lăm xung quanh.“Cháu qua bên kia xem điều hòa có bị tăng nhiệt độ lên không.
Nếu như đúng thế thì hạ nhiệt độ đi.
Cái xác này để lâu lắm không có người nhà tới nhận rồi, còn không ai nhận nữa thì sẽ được chuyển vào kho đông lạnh.” Chú Hạng nói.“Dạ.” Thủy An Lạc đáp lời rồi đặt bản ghi chép trong tay xuống đi qua xem nhiệt độ thế nào.Sau khi Thủy An Lạc đi rồi, chú Hạng lại quờ quờ trong không trung mấy lần nữa, đúng là không có gì cả, nhưng rõ ràng cái luồng sáng tím kia đậpvào người cơ mà.Thủy An Lạc chỉnh lại nhiệt độ xong liền theo chú Hạng đi ra ngoài.
Sắc mặt của chú Hạng vẫn có gì đó không được ổn lắm.“Chú Hạng, chú thật sự không sao đấy chứ?” Thủy An Lạc không yên lòng hỏi thăm.
Cô vẫn cảm thấy cú ngã vừa rồi của chú Hạng khá nặng.Chú Hạng bóp bóp bả vai của mình: “Chú không sao, gặp quỷ đánh tường cũng là chuyện bình thường thôi.
Dù sao ở mấy chỗ thế này thì tất nhiên phải đụng phải chúng nó rồi.”Chú Hạng càng nói thì Thủy An Lạc càng cảm thấy lạnh run lên.Lúc trước còn cảm thấy ở đây không có gì đáng sợ lắm, cơ mà bây giờ lại gặp phải chuyện quỷ quái này thì sao có thể không sợ được.“Cháu đi lấy cơm đây, chú muốn ăn gì?” Thủy An Lạc buông bản ghi