Kiều Nhã Nguyễn được chuyển vào phòng bệnh.
Vì đã được bác sĩ tiêm thuốc giảm đau cho nên chắc một lát nữa là cô có thể tỉnh lại được.Phong Phong ngồi trên giường nắm lấy tay Kiều Nhã Nguyễn.
Bàn tay cô lạnh ngắt như thể vừa đi từ hầm băng ra.
Anh ta nắm chặt lấy tay cô như muốn sưởi ấm cho cô.“Sao em lại luôn hiếu thắng như thế cơ chứ?” Phong Phong thấp giọng thì thầm.Đáng tiếc, người đang nằm trên giường bệnh không cách nào trả lời anh được.Phong Phong điều chỉnh nhiệt độ phòng lên cao hơn một chút, sau đó kéo chăn lên đắp kín lại cho cô.Gần đây tin tức về Thủy An Lạc quá nổi cho nên Ảnh đế như anh ta lại được nhàn nhã hơn, chẳng có paparazi nào săn đón rình mò anh ta nữa cả.Phong Phong đang suy nghĩ thì điện thoại di động đột nhiên vang lên.
Phong Phong nhìn thoáng qua tên người gọi tới rồi xoay người đi nhận điện thoại.Người gọi tới là Sở Ninh Dực, hỏi xem anh ta đã về tới nơi chưa.Phong Phong nhàn nhạt trả lời: “Trước đó tôi có nghe nói Long Man Ngân đã trở lại Long gia, nhưng đồng thời cũng lấy được tin ngày tháng năm sinh của Thủy An Lạc bị sai, vậy nên lý do hôm đó Long Nhược Sơ nổi cơn điên là vì không tính ra được vận mệnh của Thủy An Lạc.”“Ngày tháng năm sinh bị sai?” Sở Ninh Dực nhíu mày, anh quay đầu nhìn về phía Thủy An Lạc đang cố chọc Tiểu Bảo Bối cười: “Sao lại sai được?”“Không hỏi được, mồm miệng của người Long gia rất kín, chuyện này tôi biết được khi nghe mấy người hầu của Long gia nói chuyện phiếm với nhau thôi.”Cho nên dù Long Nhược Sơ biết cách coi bói nhưng bà ta cũng không thể tính ra được vận mệnh của Thủy An Lạc, đây mới là điều khiến cho bà ta điên tiết nhất!“Nếu đã về rồi thì cứ về nhà nghỉ ngơi cho khỏe một thời gian đi.” Sở Ninh Dực nói.Sở Ninh Dực nói chuyện điện thoại xong liền quay lại nhìn Thủy An Lạc:“Em biết ngày sinh nhật của em không?”“Điên à? Đương nhiên em biết sinh nhật của em là ngày nào rồi, đúng vào mùng chín tháng chín, lễ Trùng Dương đó!” Trùng dương còn được xưng là ngày lễ của quỷ, cho nên ba của cô thường gọi cô là