“Nếu em muốn thấy bọn họ đánh nhau, chắc phải gọi thêm cả Sư Hạ Dương theo nữa.” Sở Ninh Dực nói xong đi thẳng vào bếp.Sư Hạ Dương?Gọi anh ta để cô bực bội thêm sao?“Haiz.” Thủy An Lạc bế Tiểu Bảo Bối ra, “Tiểu Mã nói, lãnh đạo của ba em giới thiệu đối tượng cho ông, có phải người trong quân đội các anh đều thích cái trò này không vậy?”“Trước hết, anh đã giải ngũ lâu rồi, thế nên không thể gọi là quân đội của bọn anh được.
Thứ hai, chuyện trong quân đội giới thiệu đối tượng có thì có, nhưng cũng không phải là thích.
Có điều, nếu cấp trên muốn giới thiệuđối tượng cho ba em, vậy chứng tỏ là ông ấy xem trọng ba em đấy.”“Thế cũng phải xem ba em có đồng ý không chứ.
Em hỏi Tiểu Mã rồi, nghe nói mẹ kế tương lai của em không đẹp chút nào.” Thủy An Lạc tỏ ra chê bai, cô là người cuồng sắc đẹp nha.“Nếu em muốn so với mẹ em, thế thì ba em không cần phải tìm mẹ kế cho em nữa đâu.” Sở Ninh Dực ăn ngay nói thật.Dù sao thì trên đời này có mấy ai được như Long Man Ngân đâu cơ chứ?Không bì nổi sắc đẹp của bà, còn không thể bì được khí chất cao quý bẩm sinh của bà nữa.Nhưng lại nhìn vợ anh mà xem, trên người ngoài khí chất lười biếng ra, anh không tìm thấy khí chất gì khác cả.“Không bì được thì không tìm nữa, dù sao để ba em sống một mình cũng thoải mái mà, trừ khi người tốt hơn mẹ em xuất hiện.” Thủy An Lạc kiêu ngạo nói.Sở Ninh Dực lại nghẹn họng, cô nhóc này rõ ràng đang có ý muốn ba mình cả đời này không lấy vợ nữa chứ gì?“Em đã nói với Kiều Nhã Nguyễn chưa?” Sở Ninh Dực định đổi chủ đề.“Em bảo rồi, lúc ăn trưa xong vừa nói với nó xong, hẹn trưa mai đi.” Nói xong Thủy An Lạc lại tiếp lời, “Mai em phải tới viện thăm cô ngôi sao nhỏ của anh.”“Ngôi sao nhỏ gì?” Sở Ninh Dực nhíu mày hỏi.“Là cái cô tên Văn Nghiên Thi, vừa ký hợp đồng với công ty anh đấy.
Người ta không xuất viện để chờ