Giờ lành đã đến, cũng là lúc phải bái thiên địa.
Nghe nói giờ này là Sở Ninh Dực đặc biệt đi tìm người tính giờ.
Sở Ninh Dực là người từ trước đến giờ chưa từng quỳ xuống trước mặt ai.
Đây có lẽ là lần đầu tiên mà mọi người trông thấy cảnh này, và có lẽ cũng là lần duy nhất.
“Nhất bái thiên địa! ” An Phong Dương hô to, xong lại không nhịn được thầm phỉ nhổ trong lòng, sao bỗng cảm thấy bản thân giống lão công công ở thời cổ đại thế không biết?Kiều Nhã Nguyễn vội đi tới đỡ lấy Thủy An Lạc, chỉnh lại tà váy giúp cô.
Sở Ninh Dực cũng đỡ Thủy An Lạc lên, sau đó lùi lại một bước, đứng ngang hàng với Thủy An Lạc, cúi lạy về phía vị trí ngoài cửa.
Đám phóng viên ngứa tay ngứa chân muốn chụp ảnh, ở thành phố A này trăm năm mới thấy được một hôn lễ bái thiên địa thật sự thế này đấy.
Đặc biệt là nam chính còn là Sở Ninh Dực ngầu ngất trời nữa, nếu như không chụp lại được cảnh này, đúng là quá lãng phí rồi.
Nhưng tiếc là, cạnh bàn của phóng viên có người để mắt tới, bọn họ có ngứa tay cũng không dám lôi máy ảnh ra.
Thủy An Lạc từ từ dập đầu xuống cùng với người bên cạnh.
Phong tục hôn lễ đã lâu đời lắm rồi, thậm chí giờ có khi thật sự chẳng có ai làm như vậy nữa, nhưng cô vẫn quỳ rất nghiêm túc, cô muốn một cuộc hôn nhân này được trời đất chứng giám.
“Nhị bái cao đường! ” An Phong Dương lại tiếp tục hô lên.
Kiều Nhã Nguyễn vội đi tới đỡ Thủy An Lạc dậy.
Sở Ninh Dực cũng nắm lấy cánh tay cô, quay về phía bàn đầu tiên.
Lúc Thủy An Lạc nhìn về phía đó, bỗng ngẩn hết cả người.
Ba!Người ba nói với cô rằng ông bận, giờ lại xuất hiện ở đây.
Ông ngồi cạnh mẹ cô, bộ quân phục thẳng thớm, trông anh dũng vô cùng.
Sở Ninh Dực nắm lấy tay cô, rồi lại dắt cô quỳ xuống lần nữa.
Lần này, Thủy An Lạc quỳ bằng hết con tim mình, vì đây là quỳ lạy cha mẹ, để có được sự thừa nhận của họ.
“Phu thê giao bái! ” An Phong Dương hô lên lần thứ ba.
Thủy An Lạc lại được đỡ dậy, nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt mình.
Lần này, người cô quỳ trước mặt là anh.
Sở Ninh Dực, phần đời còn lại mong anh sẽ chỉ bảo nhiều cho em.
Sở Ninh Dực và Thủy An Lạc bái nhau xong