Phong Phong nhìn Kiều Nhã Nguyễn đang chật vật ngồi xổm trên đất thở dốc, trong lòng như có một chỗ nào đó bị chạm đến, cho nên anh ta vội vàng xoay người rời khỏi chỗ này.Sở Ninh Dực nhìn theo bóng lưng của Phong Phong, những bước chân nhìn thì có vẻ bình thường nhưng anh có thể nhìn ra được Phong Phong đang cuống cuồng chạy trốn.Chạy trốn, cậu ta muốn trốn tránh cái gì?Kiều Nhã Nguyễn thở đủ rồi mới vịn tường đứng dậy.
Nhưng lúc nãy vì bịPhong Phong bóp cổ quá chặt cho nên dây thanh quản của cô có chút ảnh hưởng, vậy nên giọng nói của cô lúc này hơi khàn khàn: "Sở tổng, cảm ơn ơn cứu mạng của anh..."Kiều Nhã Nguyễn nhìn chằm chằm về phía mà Phong Phong vừa rời đi bằng một đôi mắt oán hận.
Cô biết người tên đó là một kẻ điên, chắc chắn là một kẻ điên.Sở Ninh Dực đưa mắt nhìn Kiều Nhã Nguyễn, như thể muốn nhìn ra được gì đó từ trên mặt cô nàng, nhưng anh vẫn không nghĩ là giữa bọn họ và Kiều Nhã Nguyễn trước đây có xung đột cái gì."Lão Tứ hơi thô lỗ, tôi thay mặt cậu ta xin lỗi cô về chuyện vừa rồi!" Sở Ninh Dực nhàn nhạt lên tiếng, cho dù chẳng nghe ra chút thành ý nào từ lời xin lỗi của anh cả.Kiều Nhã Nguyễn xua tay tỏ vẻ sao cũng được: "Không liên quan đến anh, chẳng qua gã đó biến thái thôi."Phong Phong ra khỏi bệnh viện liền đạp vào xe đến uỳnh một cái, rồi lại đấm lên xe, sau đó anh ta cúi đầu nhìn tay của mình, bàn tay vừa rồi suýt chút nữa đã bóp chết Kiều Nhã Nguyễn.
Trong một khoảng khắc vừa rồi, anh ta thật sự đã có suy nghĩ cứ như thế mà bóp chết Kiều Nhã Nguyễn luôn đi.Lúc An Phong Dương lái xe tới thì đúng lúc trông thấy Phong Phong rời đi, nhưng mà vừa rồi Phong Tứ làm cái gì ấy nhỉ?Ai lại chọc điên tên này rồi à?Trong chốc lát Thủy An Lạc vẫn chưa thể tỉnh lại ngay được.
Sở Ninh Dực bảo An Phong Dương đưa Kiều Nhã Nguyễn về, đợi đến khi nào tình trạng của Thủy An Lạc ổn định rồi anh sẽ đưa cô về sau.An Phong Dương gật đầu, Mân Hinh vẫn đang chờ anh ở nhà nên tất nhiên anh sẽ không ở lại đây lâu rồi."Tôi đã nói rõ với bên phía cảnh sát rồi.
Thủy An Kiều có dính líu tới vụ bắt cóc, lại thêm chuyện vụ nổ kia, tôi nghĩ cả đời này cô ta cũng đừng hòng ra khỏi đó được." An Phong Dương