Người đàn ông tự phụ?Chỉ một câu nói mà bám theo Sở Ninh Dực suốt cả quãng đường.["Sở Ninh Dực, cậu lúc nào cũng dùng lý trí để giải quyết mọi chuyện, nhưng tình yêu đi ngược với lại lý trí.
Nếu cậu dùng lý trí thì mãi mãi sẽ chẳng bao giờ có được tình yêu của mình đâu."]Sở Ninh Dực nhìn ra ngoài cửa sổ.
Chú Sở lái xe không nhanh nên anh có thể nhìn rõ dòng người đi lại và xe cộ trên đường.
Giờ đang là giữa trưa, hai bên vỉa hè là từng tốp nhân viên đang túm tụm lại ra khỏi công ty đi ăn cơm.
Ven đường có vài sạp nhỏ đội nắng bán hoa quả.
Bình thường, anh tuyệt đối sẽ không quan sát những thứ này."Thiếu gia, về công ty à?" Chú Sở dừng lại ở ngã tư đường, một hướng là về nhà, một hướng là đến công ty, cho nên ông không biết nên chọn hướng nào cả?"Đỗ ở phía trước đi." Sở Ninh Dực mở miệng nói, ánh mắt dõi ra bên ngoài vẫn không thu lại, chỉ có điều trong ánh mắt đó không còn sự sắc bén nữa mà là một sự mông lung, mờ mịt.Chú Sở hơi sững sờ, nhưng cũng không làm trái lại mệnh lệnh của anh, đèn xanh vừa sáng liền lái xe đến trước điểm đón xe bus rồi dừng lại.Sở Ninh Dực xuống xe, bảo chú Sở về trước, còn một mình anh đứng giữa đường phố náo nhiệt.Lúc này Sở Ninh Dực không còn là bá chủ cao cao tại thượng nữa, anh đứng trên bục đá xanh nhìn dòng người đi tới đi lui.Lý trí đi ngược lại với tình yêu, đối với một kẻ luôn dùng lý trí để xử lý mọi vấn đề như anh mà nói thì đây là một định nghĩa rất mới.
Lý trí là thói quen của anh khi xử lý tất cả mọi chuyện."Em đã bảo là em không muốn ăn cái này nữa rồi, sao anh vẫn làm cái này cho em ăn vậy?""Cưng à, lần này bận quá nên anh chỉ kịp làm cơm cuốn thôi, em ăn tạm đi.
Tối anh sẽ nấu cái gì ngon ngon cho em ăn nhé."Trong lúc Sở Ninh Dực đang ngẩn người, một đôi tình nhân trẻ đang ngồi sau lưng anh lấy bữa trưa của họ ra."Anh chẳng yêu