"Oa! "Tiếng sấm vang lên giữa đêm khuya thanh vắng, Tiểu Bảo Bối bị giật mình tỉnh cả ngủ.
Sở Ninh Dực lập tức bế con trai vào lòng.
Anh sờ sờ bỉm của nhóc nhưng không thấy ướt, cũng không thấy có mùi thúi thúi, cuối cùng đành phải mở đèn lên nhìn con trai đang nằm trong lòng mình xem thế nào.
"Con đúng là tổ tông của ba mà!" Sở Ninh Dực vừa cau mày nói vừa bế con trai xuống lầu, chắc quá nửa là do Tiểu Bảo Bối đói bụng nên mới bị tỉnh như vậy.
May mà trước lúc ngủ thím Vu có pha sẵn sữa rồi để trong bình giữ nhiệt giúp anh rồi.
Sở Ninh Dực một tay bế con một tay với lấy bình sữa: "Tổ tông của tôi ăn đi nào.
"Nhưng lần này Tiểu Bảo Bối vẫn cứ khóc ầm lên, đã thế còn khóc đến lặng cả người.
"Sao thế, sao thế?" Thím Vu vội vàng mặc thêm áo chạy ra.
Tiểu Bảo Bối khóc lóc thảm thiết, mới một lúc thôi mà giọng đã khàn cả đi.
"Sao lại khóc to thế này? Vừa rồi bị giật mình à?" Thím Vu mặc quần áo tử tế vào rồi nhanh chạy tới vỗ về Tiểu Bảo Bối đang khóc lóc thảm thiết.
Tiểu Bảo Bối vừa khóc vừa gọi mẹ, phát âm lúc này nghe rõ ràng hơn trước nhiều.
Sở Ninh Dực càng cau mày, anh ngẩng lên nhìn màn mưa dày đặc bên ngoài, không hiểu sao nỗi bất an trong lòng ngày một lớn dần.
Tiểu Bảo Bối khóc lóc, cái tay bé xíu vung qua vung lại trong không trung.
"Ting ting! "Di động đặt trên bàn lại vang lên âm thanh báo có tin nhắn mới, Sở Ninh Dực bế Tiểu Bảo Bối đi qua rồi mở tin nhắn ra xem.
Lần này vẫn là hai tin nhắn ảnh, một tấm là Mặc Lộ Túc trong cơn mưa đỡ lấy Thủy An Lạc, còn một tấm là Mặc Lộ Túc đang cõng cô đi.
Sở Ninh Dực siết chặt di động trong tay, tiếng mưa rơi bên ngoài cửa sổ ngày một lớn khiến trái tim anh cũng bắt đầu thấy hoảng loạn.
Anh không biết kẻ gửi những tấm hình này cho mình là ai, nhưng anh biết kẻ kia không đạt được mục đích của mình rồi, vì giờ anh chẳng hơi đâu mà quan tâm xem tại sao cô với Mặc Lộ Túc lại ở bên nhau nữa rồi, giờ anh chỉ lo lắng cho sự an toàn của cô mà thôi.
"Cô ngốc này muốn chết sao?" Sở Ninh Dực thấp giọng mắng một tiếng, mưa lớn như thế mà cô còn đi lang thang ở cái nơi khỉ ho cò gáy như vậy làm gì?Sở Ninh Dực vỗ