Khóe miệng Thủy An Lạc hơi giật giật, cô quay sang nhìn Sở Ninh Dực, bố chồng trước của cô là một người trâu bò như thế tại sao lại sinh ra được một gã như cái núi băng thế này nhỉ, quái thật.
Thủy An Lạc hờn giận lườm anh một cái nhưng vẫn há miệng ăn miếng cơm mà anh đút cho, sau đó lại tiếp tục cúi đầu đọc tin tức.
Bên dưới còn mấy bài báo nói rằng Sở Ninh Dực đã ra nước ngoài công tác, thậm chí còn có người xác nhận rằng Sở Ninh Dực đang ở Pháp, bởi vì công ty chi nhánh bên đó đang xảy ra vấn đề.
Thủy An Lạc ngẩng lên nhìn Sở Ninh Dực, "Cái này ai xác nhận đấy, phải bại não không vậy?"Sở Ninh Dực ngẩng đầu lên nhìn cô với vẻ chẳng có ý tứ gì sâu xa, sau đó thản nhiên lên tiếng: "Anh xác nhận đấy, có vấn đề gì à?"Thủy An Lạc còn chưa ngẩng lên đã cảm thấy một "cơn gió mát" đang không chút khách khí mà thổi vù vù phía sau lưng.
Cô quyết định không ngẩng lên nhìn anh nữa mà cúi gằm mặt đọc báo tiếp.
"Uầy, toàn bảo anh là kẻ bạc tình này.
" Thủy An Lạc nói thế rồi ngẩng lên, vừa mới ngẩng lên liền được Sở Ninh Dực đút thêm cho miếng nữa.
Cô nhai nhai mấy miếng rồi nuốt đánh ực một cái rồi mới nói, "Anh tung tin này ra là vì muốn để mọi người đều biết, không cần quá đặt nặng vấn đề tìm kiếm vì dù sao Sở Ninh Dực cũng không để tâm tới hả?"Sở Ninh Dực thoáng nhướng mày, coi như là thừa nhận những gì cô vừa nói.
Anh làm như vậy mục đích chủ yếu chỉ để cho kẻ đằng sau chuyện này thấy, để kẻ đó nghĩ Sở Ninh Dực anh sẽ không giúp đỡ Thủy An Lạc nữa, như thế mới khiến kẻ đó lơi là cảnh giác được.
Thủy An Lạc hơi bĩu môi, lại cúi xuống đọc tiếp, tuy rằng Sở Mặc Bạch đã lên tiếng nhưng vẫn có người đoán được kết quả này, có lẽ Thủy An Lạc đã thật sự xong phim rồi.
Thậm chí có người còn nói, Sở Ninh Dực cố tình làm như vậy vì muốn giành quyền nuôi tiểu thái tư, thế nên anh chẳng hề bận tâm gì đến chuyện sống chết của Thủy An Lạc cả.
Nhắc đến chuyện này Thủy An Lạc bỗng nhớ tới bản thỏa thuận ly hôn cô để trong cái hộp dưới gầm giường, tuy là trước kia cô cũng cảm thấy Sở Ninh Dực nhắm đến quyền