Lan Hinh?Sở Ninh Dực đờ ra một lúc rồi bật cười, nhiều khi cô nhóc này cũng xấu xa lắm cơ."Anh vẫn chưa hỏi em, một sinh viên thực tập như em chạy tới nơi đó để làm gì hả?" Sở Ninh Dực mở miệng hỏi.Thủy An Lạc hơi nghẹo đầu: "Hôm đó Lan Hinh không được khỏe lắm, cô ta cũng đã dầm mưa cả một ngày một đêm rồi, lúc về suýt nữa còn ngất xỉu, thế nên em mới đề nghị đi hộ cô ta.
Nhưng giờ xem ra mấy chuyện đó đều là do cô ta sắp xếp cả.
Chỉ có điều cô ta lại không ngờ được việc đàn anh sẽ đi cùng em thôi..." Thủy An Lạc còn chưa nói xong đã thấy Sở Ninh Dực biến sắc, lại nghĩ đến việc cô vừa nhắc tới đàn anh, khóe miệng giật giật rồi vội chuồn luôn về phòng.Sở Ninh Dực quay người ngồi xuống sofa.
Anh khoanh hai tay trước ngực, ánh mắt càng thêm thâm trầm, nói như vậy thì mọi thứ đều có thể liền mạch được rồi, vì sức khỏe của Lan Hinh không tốt nên bảo Thủy An Lạc qua bên đó, còn kẻ kia đã đợi sẵn ở đấy từ trước.
Kể cả khi ấy Thủy An Lạc có không cứu người đi chăng nữa, gã ta cũng sẽ có cách để xuống tay.Sở Ninh Dực nghĩ thế rồi liền lấy cái điện thoại lúc trước của anh ra, lúc mở máy lên thấy rất nhiều cuộc gọi nhỡ và tin nhắn, hầu hết đều là của mẹ với bà nội, còn có cả của Lan Hinh nữa.
Ai cũng hỏi rốt cuộc giờ anh đang ở đâu, có biết chuyện Thủy An Lạc xảy ra chuyện rồi không?Sở Ninh Dực chậm rãi gõ ngón tay lên bàn, cuối cùng đọc tin nhắn của Lan Hinh xong liền gọi lại.Điện thoại vang lên hai tiếng thì đã có người bắt máy, nhưng anh còn chưa kịp nói gì thì đầu bên kia đã truyền tới giọng của Lan Hinh, "Cảm ơn trời đất, cuối cùng thì cậu cũng chịu mở máy rồi.
Rốt cuộc cậu chạy đi đâu thế hả? Có biết là Lạc Lạc xảy ra chuyện rồi không?"Giọng nói của Lan Hinh cực kỳ kích động, như thể cô ta hoàn toàn lo lắng cho an nguy của Thủy An Lạc thật, thậm chí còn có ý trách móc anh.Sở Ninh Dực vẫn chậm rãi gõ gõ ngón tay lên bàn: "Mình biết, Lạc Lạc không sao!" Anh từ tốn nói."Cái gì? Lạc Lạc không sao á? Cậu tìm thấy con bé rồi à?" Lan Hinh kích động nói: "Thế thì tốt, vậy là tốt rồi, nếu không chắc mình sẽ tự trách đến chết mất, dù sao cũng vì con bé đi thay hộ mình..."Từng phản ứng của cô ta đều khiến Sở Ninh