Sở Ninh Dực hơi nhíu mày, anh nghiêng mặt liếc cô một cái nhưng lại chỉ với ra sau túm lấy một túi đồ ăn vặt rồi quăng cho cô: "Chẳng phải đói rồi sao? Ăn đi!"Thủy An Lạc nhận lấy bánh mì con anh đưa cho, hai hàng lông mày của cô vẫn nhíu chặt: "Sở Ninh Dực~""Chuyện này cứ quyết định vậy đi, Thủy An Lạc, em phải biết, anh là người đàn ông của em!" Sở Ninh Dực nói một cách cực kỳ nghiêm túc.
Nếu cô chưa trở lại bên cạnh anh thì dù cô có thông minh hay nguy hiểm thế nào cũng chẳng liên quan gì đến anh cả.
Nhưng một khi đã trở về bên anh vậy thì mọi chuyện của cô sẽ đều do anh tiếp quản hết, kể cả các vấn đề rắc rối này của cô.Thủy An Lạc nhìn ánh mắt nghiêm túc của Sở Ninh Dực thì lời sắp thốt ra lại nhanh chóng thu lại.Suốt một năm nay, câu nói mà cô tự nhủ thầm nhiều nhất chính là: Thủy An Lạc, phải tự mình giải quyết chuyện của mình thôi, mày không còn ai để dựa vào nữa rồi.Nhưng bây giờ lại có người nói với cô rằng: "Thủy An Lạc em phải biết, anh là người đàn ông của em."Chuyện cô thích Sở Ninh Dực thì không còn gì để nghi ngờ, nhưng giờ cô cũng đã có thể cảm nhận được việc Sở Ninh Dực thích mình rồi.Vậy nên, không phải đây chính là người đàn ông mà cô có thể dựa vào sao?Thủy An Lạc suy nghĩ một hồi rồi ôm lấy cánh tay của Sở Ninh Dực, khẽ nói: "Vâng!"Sở Ninh Dực cúi đầu nhìn cô gái đang ôm lấy cánh tay của mình.
Mặc dù anh biết thế này là không ổn nhưng lần này lại không đẩy cô ra, chỉ là quãng đường sau đó lại càng phải tập trung chú ý nhìn đường hơn.Trải qua sự kiện hồi sáng thì tâm trạng Kiều Nhã Nguyễn khá hơn một chút.
Cô thu dọn đồ đạc xong liền tới bệnh viện để đi làm.Kiều Nhã Nguyễn đeo balo nhìn bốn phía toàn là các phụ huynh đưa con tới trường, trong lòng không khỏi cảm thán, học đến năm thứ tư đại học rồi mà vẫn cần người nhà đưa đón, quả nhiên là nhà con một của thế kỷ mới.Chỉ là trong lúc Kiều Nhã Nguyễn còn đang mải cảm khái thì lại trông thấy một bóng dáng quen thuộc đứng bên cạnh một chiếc xe cách đó không xa.Cả người cô bỗng cứng ngắc, ngay cả nụ cười trên khóe miệng cũng không kịp thu lại mà mà cứng đờ ngay trên miệng.Tiềng ồn