Thủy An Lạc chớp chớp mắt, nhất thời cô cảm thấy cả người mình như đang bay lên.
Sở tổng ghen thật sự đáng yêu quá đi mất.Chỉ một lời giải thích mà đã thu phục được cô gái não tàn nào đó, cô bỗng cảm thấy tủi hờn gì đó đều bay sạch rồi."Thế anh không giận nữa đấy chứ?" Thủy An Lạc cẩn thận kéo kéo ống tay áo của Sở Ninh Dực, xoắn xuýt ngẩng đầu nhìn anh.Sở Ninh Dực nhướng mày: "Anh đã nói chưa?""Anh nói rồi, anh nói rồi!" Thủy An Lạc vội vàng lên tiếng trả lời: "Đừng giận nữa mà! Lần sau em đem cơ hội làm người tốt kính dâng cho anh là được chứ gì?" Thủy An Lạc nịnh hót nói.Sắc mặt Sở Ninh Dực trầm xuống, cô nhóc ngứa đòn này, đây là vấn đề làm chuyện tốt sao?Sở Ninh Dực nghĩ nghĩ rồi hừ một tiếng, sau đó dứt khoát xoay người lại."Ấy..." Thủy An Lạc vừa nói vừa vội đuổi theo: "Anh vẫn còn giận đấy à?"Sở Ninh Dực ngồi xuống mép giường, hai tay chống xuống phản rồi ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt của cô.Thủy An Lạc hơi mím môi lại, trong lòng lại âm thầm mắng anh là đồ hẹp hòi."Còn phải xem em cầu xin anh tha thứ thế nào đã!" Sở Ninh Dực thản nhiên nói.Khóe miệng của Thủy An Lạc giật giật, trong mắt Sở tổng rõ ràng hiện ra hai chữ: Thú tính!Từ sau khi quan hệ của hai người được làm rõ thì trừ chuyện tái hôn ra, thì Sở tổng cũng rất thích làm mấy cái chuyện í ẹ kia với cô."Anh Sở, phạm pháp!" Thủy An Lạc uốn éo nói,Tất nhiên là Sở Ninh Dực hiểu ý của cô, anh chỉ hừ một tiếng không nói gì thêm nữa.Đôi mắt to của Thủy An Lạc xoay xoay hai vòng, sau đó bất ngờ cúi đầu ôm lấy cổ của anh rồi chụt một cái lên môi của Sở Ninh Dực: "Chỉ thế thôi, không cho phép có thêm...!ai cha..."Thủy An Lạc còn chưa kịp chạy đi, thậm chí lời định nói còn chưa nói xong đã bị Sở Ninh Dực thẳng tay kéo một phát, sau đó anh đẩy cô ngã lên giường: "Không cho phép có thêm gì? Ai nói không cho phép có thêm hả, giờ thêm luôn đi.""Ôi ôi..." Thủy An Lạc giãy giãy.Này này, cô đâu có nói là thêm cái này đâu.Nhưng mà mặc kệ Thủy An Lạc có giãy kiểu gì đi chăng nữa cũng không chống đỡ được trước sự cám dỗ của Sở tổng, cuối cùng vẫn bị ai kia túm lấy xử lý một lần.Ánh trăng huyền ảo dần dần xuyên qua chiếc rèm cửa mong