Sở Ninh Dực tựa vào ghế, tỏ ý cho Thủy An Lạc nói.Cô nhóc này tuy còn nhỏ tuổi nhưng đầu óc quỷ quái, biết đâu lại có cách tốt hơn."Nếu Viên Giai Di tạm thời chưa đứng dậy được thì mọi người có thể tuyên truyền bằng ảnh trước, chờ thân thể Viên Giai Di khỏe lại rồi, mọi người có thể quay clip tuyên truyền sau.
Hơn nữa chẳng phải dạo này Phong Ảnh đế đang rảnh háng lắm đấy sao? Có thể bảo anh ta gia nhập luôn."Thủy An Lạc ngấm ngầm nghĩ, ai bảo anh bắt nạt Lão Phật Gia nhà tôi, lần này cho anh xõa sang tận Provence quay quảng cáo luôn.Sở Ninh Dực không có ý kiến gì với ý kiến của cô cả, đã thế anh còn lạnh lùng nói: "Con gái con đứa ăn nói phải ý tứ vào chứ, cái gì cũng dám nói ra khỏi miệng được." Anh muốn nói đến hai chữ mà Thủy An Lạc vừa nói ra ấy.Thủy An Lạc hơi bĩu môi, quay đầu lại tiếp tục chơi với con trai, chấp nhận hay không thì là chuyện của bọn họ thôi.Cố Thanh Trần gãi cằm nghĩ, "Cũng được đấy, giai đoạn đầu thì tuyên truyền bằng ảnh và clip tuyên truyền của Phong Tứ.
Hậu kỳ sẽ để ViênGiai Di tới quay thực địa, em nghĩ với địa vị của Phong Tứ và Viên Giai Di trên sàn quốc tế thì lần tuyên truyền này chắc chắn sẽ thành công đấy."Cố Thanh Trần nói xong liền quay lại nhìn người đang ngồi trên sofa đằng sau, "Cô không giận à?"Đó là Viên Giai Di - người mà trước kia cô hận đến nghiến răng nghiến lợi đấy.Thủy An Lạc chớp đôi mắt to, "Cũng đâu còn giá trị chiến đấu gì đâu, hơn nữa chuyện có thể kiếm ra tiền thì tội gì tôi không làm?"Cố Thanh Trần: "..."Được rồi, phong thái kiêu ngạo này, hoàn toàn chính là cái kiểu gợi đòn của ông anh họ nhà cô.Thảo nào người ta bảo, ấy ấy nhiều sẽ có tướng phu thê, chẳng những trông giống nhau, ngay cả cái tính cách gợi đòn này cũng chẳng khác nhau là mấy nữa.Sở Ninh Dực hơi nhướng mày, khá hài lòng với câu trả lời với Thủy An Lạc.Còn Thủy An Lạc thì âm thầm nghĩ: Anh Sở của tôi còn chẳng biết chuyện cô ta đi phẫu thuật, tôi còn gì