BBa giờ chiều, Thủy An Lạc nhận được điện thoại của Kiều Nhã Nguyễn.
Cô nàng đã về đến thành phố A, nhưng ngồi máy bay chẳng dễ chịu gì cả cho nên Kiều Nhã Nguyễn cần về ký túc xá điều chỉnh lại hậu quả của lệch múi giờ cái đã.“Đi đi, đi đi, mày về tới thành phố A rồi thì trong lòng tao cũng bớt lo lắng hơn rồi!” Thủy An Lạc cưới híp mắt nói.“Chậc chậc chậc, lời này ai gia thích nghe.” Kiều Nhã Nguyễn cười lớn rồi đáp lại Thủy An Lạc.
Cô nàng nhìn người đàn ông đi qua bên cạnh mình, tên này đang đeo kính râm, bóng lưng vẫn cao ngất như trước: “Chảnh thật!” Nói kiểu gì thì kiểu vẫn cũng vẫn là người chung một nước, ấy thế mà cả chuyến bay dài mười mấy tiếng người này cũng chẳng thèm đáp lại cô câu nào cả.“Mày nói gì đó?” Thủy An Lạc không biết cái câu chảnh kia Kiều Nhã Nguyễn đang nói ai.“Không có gì, bây giờ tao phải rời khỏi sân bay đã, vừa nghĩ tới chuyện đi xe bus từ sân bay về tới ký túc xá mất tận ba tiếng khiến gan của tao đang đau chết đi được đây!” Kiều Nhã Nguyễn đeo cái balo nhỏ của mình đi ra ngoài, căn bản cô cũng chẳng mang hành lý gì.“Nếu không thì mày ráng chờ một lát, tao xin anh Sở cho người đem xa giá đi đón mày nhé!” Thủy An Lạc vui vẻ chân thành nói.“Thôi đừng, ai gia sợ tổn thọ lắm.
Ai gia cùng lắm cũng chỉ là một Thái hậu thôi, còn người ta chính là Ngọc hoàng đại đế đó! Đó là tiên nhân, ai gia đụng vào không nổi đâu!” Kiều Nhã Nguyễn bày tỏ cách này của Thủy An Lạc quá là đáng sợ rồi.“Không sao đâu, anh Sở nhà tao hạ phàm rồi!”“Có hạ phàm thì cũng là tiên gân đạo cốt, ai gia tốt nhất không nên chơi ngu thì hơn!” Kiều Nhã Nguyễn vừa nói vừa đi đến chỗ bán vé xe bus của sân bay.“Hay là để tao xin nghỉ đi đón mày nhé, để tỏ lòng tiểu nhân nhớ nhung người biết nhường nào!”“Đệt, thấy cái gương mặt giả nai đến không thể nai hơn, lại còn cái vẻ nịnh nọt này của nhà ngươi thì ai gia cũng chẳng muốn lên xe của nhà người đâu!” Kiều Nhã Nguyễn vừa nói vừa mua vé xe bus rồi đi chờ xe tới.“Trái tim tiểu nhân tan nát cả rồi!” Thủy An Lạc kêu rên.“Tự mình khâu lại đi.” Kiều Nhã Nguyễn chẳng hề nể mặt mà nói phũ.“Này, mày như thế chẳng có chút tình cảm chị em gì cả!” Thủy An