Phong Phong bỗng ngẩng phắt lên, anh ta nhìn mẹ Kiều với ánh mắt không thể tưởng tượng nổi.Vì họ đã công nhận anh ta, nên mới muốn tạo điều kiện cho anh ta và Kiều Nhã Nguyễn sao.Nhưng...Phong Phong lại rũ mắt xuống, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tự giễu.Mọi chuyện đâu có đơn giản như vậy cơ chứ!“Nhưng tôi hoàn toàn không thể ngờ được mục đích của cậu khi tiếp cận Nhã Nhã nhà chúng tôi lại là như vậy! Cho nên, cậu Phong, ngay tại đây tôi hy vọng sau này cậu có thể tránh xa Nhã Nhã nhà chúng tôi xa ra một chút.
Chắc chắn tôi sẽ không đồng ý cho con bé ở bên cậu đâu!” Mẹ Kiều nói xong lập tức quay người bỏ đi.Không ai có thể thờ ơ khi đứng trước người đã tổn thương con gái thương yêu của mình cả.Chắc chắn tôi sẽ không đồng ý cho con bé ở bên cậu đâu!Trái tim Phong Phong lúc này đã hoàn toàn vỡ vụn.Anh ta không bao giờ ngờ được rằng, cô gái ấy lại có vị trí quan trọng trong trái tim mình đến vậy.Cảm giác đau đớn này còn hơn cả lúc Kỳ Nhu qua đời.Chỉ một câu nói của mẹ Kiều đã có thể lôi nỗi bất an mà anh ta luôn trốn tránh ra, biến nỗi bất an ấy trở thành sự thật.Mẹ Kiều ra ngoài.
Động tác nghe lén ngoài cửa của George lập tức cứng lại.
Anh ta nhìn mẹ Kiều xấu hổ cười gượng.
Ôi mẹ ơi, mẹ vợ người ta tìm tới tận cửa rồi.Không đúng, là mẹ vợ tới để nói với cậu ta rằng, đừng có tơ tưởng tới con gái tôi nữa, tôi sẽ không đồng ý đâu!Ảnh Đế đại nhân mà cũng bị mẹ vợ ghét bỏ kìa!George cảm thấy cuộc đời của anh ta sắp loạn thật rồi.Sau khi mẹ Kiều đi rồi, George mới cẩn thận bước vào.Phong Phong ngồi trên giường, cả người đờ đẫn.Lúc đầu George còn định nói gì đó, nhưng khi trông thấy cái bộ dạng kia của Phong Phong thì lại có chút đau lòng.Bởi vì anh ta hoàn toàn không biết có chuyện gì xảy ra giữa bọn họ cả.“Yêu một người không nên yêu, con mẹ nó, đúng là đau đớn thật.” Phong Phong vừa nói vừa dùng hai bàn tay ôm lấy lồng ngực, nơi đó đang đau đến mức mỗi lần hít thở đều như bị tra tấn.
Anh ta không biết đó là do vết thương ở dạ dày hay là vết thương trong tim mình nữa.Thấy Phong Phong nằm co