"Thank u, next"
.
.
.
.
.
Đã là con nhà giàu thì kể từ khi sinh ra và lớn lên Tanaoki chẳng sợ bất cứ điều gì cả, kể cả...cô đang bị lũ ất ơ nào đó chặn đường.
Vì hôm nay tài xế đến trễ thế nên Tanaoki quyết định lội bộ về nhà bằng chính đôi chân của mình, nhưng hôm nay có vẻ cô đi nhầm đường rồi thì phải. Tu chín kiếp mới có được một cuộc đời như ngày hôm nay, nhưng có vẻ như ở chín kiếp đó cô đã tạo nghiệp nên mới bị bọn Mikey chặn đường lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
1
"..." Tanaoki thở dài, nhìn đám loi choi đứng chặn mình ở phía trước, có Mikey thì chắc chắn sẽ có con nhỏ mít ướt Mai gì gì đó, nhưng lại chẳng có Emma ở đây.
"Muốn gì?." Tanaoki chẳng hề cho bọn họ một cái nhìn, cô dán mắt vào màn hình điện thoại nhắn tin với tên anh trai ngu ngốc đang ở cái ó nào đó tại Shibuya, bảo là đến đón nhưng mà lại đi lạc đường thì chịu luôn.
"Tôi không có thời gian cho các người đâu, muốn gì thì nói nhanh." Vẫn không thèm nhìn bọn họ dù chỉ một cái. Cái thái độ khinh thường đến ra mặt như vậy chỉ có Tanaoki mới dám làm như vậy, bộ cô ta chẳng nghe danh Touman sao?.
Mikey thấy lời nói của mình chẳng có trọng lượng, cậu ta liền xuống xe đi lại gần chỗ của Tanaoki.
Có vẻ như...hơi đáng thương và hơi hài hước vì chiều cao của Mikey lại chẳng cao bằng Tanaoki, cho nên khi cậu ta đi lại gần thì Tanaoki lại vứt cho một cái cười khinh. Tanaoki nhìn thẳng vào thằng nhóc lùn tịt đang cố tỏ ra mình thật là ngầu trước mắt mình mà thấy thương gì đâu, chắc nên từ bi cho vài trăm triệu đi kéo chân nhỉ?.
"Lùn mà cố nhón lên để rồi đòi hơn ai hả ranh con?." Đụng đến chỗ nhột, đồng đội không thèm bênh mà còn cười thầm ở phía sau, Mikey gượng ra mặt, gương mặt da dẻ hồng hào đỏ lựng lên vì ngại, cái quái gì thế này. Đường đường là tổng trưởng Sano Manjirou mà lại bị một đứa con gái đá đểu vì lùn đấy à?.
1m62 mà đòi so với 1m75. Mikey đúng là thật đáng thương, chân dù nhón cũng chỉ cao lên được chun chút mà thôi.
"Này...lúc sáng là cô tát Mai nhỉ? Xin lỗi cô ấy mau." Mikey nói bằng tông giọng đe dọa, ừ thì người ngoài nhìn vào sẽ thấy sợ đấy, nhưng với Tanaoki cậu ta chẳng khác nào con hamster lùn tịt, mập ú đang nhí nhét cáu gắt.
"Ai tát ai? Tôi chưa lên đơn kiện cô ta vì tội phá hoại tài sản là may rồi đấy. Với lại...nhóc lùn à, con nhỏ đó còn tát tôi một cái, tôi tát lại là hòa rồi?." Tanaoki nói tiếp "Mắc gì phải xin lỗi chứ?."
Sở trường của Tanaoki là khịa người khác, cô thích khịa đám họ hàng xa hãm tài khi mang cô ra so sánh với con của bọn họ như thế này, như thế kia. Và...chỉ cần nắm được điểm yếu của họ thì cho dù xuống mồ rồi cô cũng sẽ đứng ở trên khịa tiếp. Từ lùn này, lùn nọ dường như đã làm cho Mikey sôi máu, nhưng đây là con gái cho nên cậu ta sẽ dùng từ ngữ để giảng hòa.
Mà giảng hòa này hơi lạ.
"Cô nói ai lùn hả? Để xem sau này ai lùn hơn ai?." Mikey nổi gân xanh dí sát mặt đối diện Tanaoki đáp lại, dù biết bản thân buộc phải nhón lên cho gần bằng tới với Tanaki. Khung cảnh này đúng là chẳng khác nào một con hamster đang cáu gắt mà "Cô...muốn chết à?."
Tanaoki chẳng lạ gì với việc người khác đe dọa mình nữa, bởi cô biết bản thân sinh ra được quý nhân phụ trợ cho nên dù có làm đất, làm trời cũng chẳng ai cấm cản. Nhìn con hamster đang tỏ ra thượng đẳng trước mặt và đám bạn của nó thì thi nhau cười, Tanaoki chẳng hiểu tình huống mình đang gặp là cái quái gì nữa.
Đột nhiên từ phía sau có tiếng xe rất to, nó thu hút cho Tanaoki quay đầu lại nhìn, một con LaFerrari đang đỗ ở phía sau bọn họ, bảng số xe đó chẳng ai khác là người xuất thân từ gia đình của Miruno mà ra. Chỉ có những người xuất thân trong gia đình Miruno đều có một bảng số xe với kí hiệu riêng của gia đình, nhìn kĩ thì hình như người trên chiếc xe đó chẳng ai khác chính là anh trai của Tanaoki.
Miruno Kazeki, cháu đích tôn của gia đình Miruno, là một người đàn ông có chiều cao khá ngưỡng mộ, dung nhan hiền hòa ôn nhu nhưng thực chất lại là một tên điên không từ thủ đoạn. Nghe bảo thằng cha này