- Bà nội, tính sao đây?
- Gọi người đưa cô ta đến bệnh viện chứ sao nữa cháu.
Nhật Minh à, bà mới nảy sinh ý tưởng này khá hay.
Ban đầu có hơi cẩu huyết nhưng về sau chắc chắn sẽ khiến bà cháu mình cười khoái chí.
- Bà thử nói xem, cháu hiện tại cũng nhàm chán không có gì chơi.
Trần Nhật Minh khom người tập trung lắng nghe kế hoạch của Dung Tĩnh.
- Tạm thời phối hợp diễn kịch cho con yêu tinh nhện nhện vừa lòng cái đã.
Cháu thay bà nội canh chừng ả ở bệnh viện.
Mua chuộc bác sĩ khám cô ta báo cáo tin giả về chuyện mang thai.
Bà thì thầm vào tai anh.
- Lỡ may, ả thật sự có bầu với anh Hai thì sao nội? Người phụ nữ đó nói không chừng là tình nhân anh ấy bao nuôi.
Trần Nhật Minh lo lắng.
- Không phải cháu bảo cô ta...
Dung Tĩnh ngạc nhiên.
- Cháu đùa thôi, chưa điều tra ả và anh Ngôn có thật sự là kiểu quan hệ đấy thưa bà.
Thư ký Han thân cận anh Hai chắc hẳn cũng biết chuyện gì đó.
- Không bao giờ, cháu phải tin tưởng anh mình.
Thằng Ngôn nó mà dám vụng trộm ngoài đường với con nào bà liền phanh xác ra từng mảnh.
Dung Tĩnh nhìn Mộ Manh Manh đang nằm bất động trên thảm cỏ bằng ánh mắt hung dữ.
" Tiểu Hạ của ta là nhất, ngươi không có cửa tranh giành người đàn ông của con bé.
Muốn chơi tới đâu thì bà chiều tới đó chiến tới cùng luôn.
"
Mộ Manh Manh quả nhiên ngu ngốc hết thuốc chữa.
Cô ta tự tin bản thân mình quá rồi nên mới đánh giá thấp năng lực hiểu biết của Dung Tĩnh.
Bà làm sao mà chịu ngồi yên để Mộ Manh Manh tác oai tác quái được.
Trần Bách Ngôn đích thực là người đàn ông sợ bẩn.
Hắn sẽ không dễ dàng cho phép ai mang cốt nhục của hắn.
Bạch Âm là trường hợp đặc biệt và duy nhất Trần Bách Ngôn phá lệ.
Năm đó, hắn bị cô hạ thuốc không còn chút tỉnh táo.
Đến bây giờ, Bạch Âm vẫn là người phụ nữ Trần Bách Ngôn muốn ngủ chung cả đời.
Phòng chờ hạng vip,
- Tên đàn ông chết tiệt, bỏ tôi ra coi.
Anh không biết xấu hổ cho hành động bi3n thái của mình hả.
- Em thấy có tên bi3n thái nào đẹp trai nhiều tiền hơn tôi không Acacia?
- Cố Duật Thành mặc dù tài sản nhan sắc anh ta không bằng anh nhưng cũng không thua kém gì anh đâu.
Anh sai người điều tra thừa biết Cố Duật Thành chính là bạn trai cũ của tôi.
Bạch Âm vùng vẫy kịch liệt muốn thoát khỏi vòng ôm Trần Bách Ngôn.
- Thì sao?
Nhắc tới Cố Duật Thành hắn không vui.
- Tôi vẫn còn thích anh ta thưa chủ tịch.
Cô dứt khoát trả lời.
- Em nói cái gì?
Trần Bách Ngôn nghe xong tức giận đẩy Bạch Âm té ngã lên ghế sofa dài.
- Bị điếc à.
Cô chống tay ngồi dậy nhìn hắn cười nhạt.
- Em cố tình chọc ghen tôi? Hậu quả em dám tưởng tượng không Bạch Âm.
Tôi là đang quyết tâm theo đuổi em nên nhất định sẽ không để bất cứ người đàn ông khác tiếp cận tán tỉnh em.
Bỗng,
Trần Bách Ngôn đột nhiên cảm thấy cơ thể trở nên khó chịu vô cùng.
Mồ hôi trên trán càng tiết nhiều bất thường.
Những đường gân hiện rõ ràng, quai hàm và cơ bắp hắn căng khiến Bạch Âm bất giác sợ hãi.
Trần Bách Ngôn nhìn chằm chằm cô ánh mắt dần dần đục ngầu.
Toàn thân hắn càng lúc càng nóng rực, hô hấp bắt đầu dồn dập.
Không phải chứ, căn phòng đang mở máy lạnh làm sao mà hắn vẫn nóng bức thở khó khăn như vậy.
Trần Bách Ngôn cởi vest đen ném bỏ, tình trạng chưa thể hạ xuống.
Hắn nghiến răng tháo cà vạt giật mạnh từng nút áo sơmi trắng.
- Anh anh muốn gì...
Bạch Âm run rẩy trước hành động của Trần Bách Ngôn.
- Tôi hình như phát sốt rồi em có thể giúp tôi gọi cho thư ký Han được không?
- Ơ! Được được được chứ.
" Kỳ lạ, sao hắn ta đột nhiên lại bệnh ta.
"
Cô gật đầu đồng ý ngay vội vàng đi tới tìm kiếm điện thoại trong vest nhưng không thấy.
Bạch Âm lúng túng lụt lọi hai bên túi quần hắn.
Trần Bách Ngôn cơn nóng chưa hề giảm bớt, tựa như có ngọn lửa đang thiêu đốt.
D*c vọng tình d*c của hắn sôi trào mạnh mẽ.
Tình trạng lúc này không khác gì năm xưa hắn trúng thuốc Bạch Âm.
Hắn không thấy mệt mỏi hay đau đầu ngược lại còn [email protected] muốn quan hệ với cô.
Những dấu hiệu đó không giống bệnh sốt.
Tiểu đệ đệ bên dưới kêu gào cần được thoả mãn.
Trần Bách Ngôn không thể kìm chế được bản thân mình nữa rồi.
Đây không phải là phát sốt mà là phát thuốc.
- Ly nước tôi uống có vấn đề phải không?
Hắn trầm giọng.
" Tôi đã bảo là tôi dị ứng thứ nước đó cô nghe mà không hiểu nghĩa sao.
Trong ly có gì cô nên biết rõ chứ nhỉ? Nếu dám uống hết tôi sẵn sàng tặng cô một cái thẻ ngân hàng.
"
- Chứ sao nữa, tôi đã ngụ ý cảnh cáo anh đừng uống.
Thế nào? Anh nhận định được loại thuốc
- Là thuốc k1ch d*c.
Bạch Âm:...
" Cmn, không phải chứ.
"
- Tôi nên xử lí tình trạng cấp bách này sao đây Acacia? Thân thể tôi ngay hiện tại thật muốn nhào đến xâm chiếm em vậy.
Trần Bách Ngôn đáng thương.
- Ai mượn anh thay tôi uống ly nước trái cây đó cơ chứ.
Cô ta rõ ràng được người ta thuê để hãm hại tôi.
Anh đây là tự chuốc hoạ vào chính mình không liên quan gì đến tôi.
Bạch Âm tỏ thái độ tránh né.
Chết tiệt, cũng may cô sớm phát hiện ra âm mưu của nữ nhân viên.
Nếu không người trúng thuốc chắc chắn là cô.
Không ngờ tới kẻ đứng sau mọi chuyện muốn sử dụng thuốc k1ch d*c chơi xấu Bạch Âm.
Theo như trong phim truyền hình thì bước đầu tiên là nhân vật nữ chính trúng dược thành công, tiếp theo sẽ xuất hiện vài tên đàn ông thay phiên nhau hầu hạ cô ấy mà không quên quay lại clip đăng tải hoặc phóng viên trực tiếp đưa tin.
Kết cục cuối cùng là khiến nhân vật đấy thân bại danh liệt không còn đường biện minh.
- Em phũ phàng với người đã cứu em thế à?
Trần Bách Ngôn cố gắng nhịn.
- Là anh tự uống, tôi đủ thông minh cứu lấy bản thân không phiền anh giúp.
- Em...
Hắn cứng họng.
- Gọi người tới giải độc cho anh nhanh nếu không anh mất mạng không chừng.
Anh có thầm thương trộm nhớ ai không tôi liền bảo người ấy đến hộ anh.
Cô nghiêm túc hỏi.
- Tôi thích em, em còn giả ngu.
Bạch Âm:...
" Thì lỡ may ăn hên lừa được anh sao.
"
Trần Bách Ngôn không muốn nhịn nữa bởi vì thuốc quá nặng.
Trên người hắn từng tế bào đều khiêu khích thúc giục hắn hãy mau chiếm lấy Bạch Âm.
Hắn đè cô xuống thảm lông, lí trí của hắn bởi tác dụng thuốc mà biến thành hỗn độn.
Trần Bách Ngôn không áp chế mình được nổi.
Cơ thể hắn đang tắm trong biển lửa thiêu đốt từng bộ phận cơ quan.
Thiêu cháy tới mức không cách nào thanh tĩnh.
Chỉ đành theo bản năng mà làm chuyện hắn muốn.
Trần Bách Ngôn ôm Bạch Âm thật chặt khiến cô thiếu không khí mà thở hấp hối.
- Anh đừng có
Hắn ngậm đôi môi đỏ mọng, đem lời cô chưa kịp nói chặn lại.
Trần Bách Ngôn cậy miệng cô ra đưa đầu lưỡi giống như con rắn nhỏ chạy vào khoang miệng Bạch Âm.
Gắt gao quấn lấy cái lưỡi mềm.
Nụ hôn bốc lửa nhiệt tình chứng minh hắn đã khắc chế