Edit by Kiera
Ngày hôm sau, lúc Người Câm tỉnh dậy thì phát hiện nhũ hoa mềm mại của mình đã bị hắn nắm lấy còn động tác phía sau chấn động đến cả người cô đều tê dại. Hắn thức dậy sớm hơn cô nên liền làm cô trong lúc cô vẫn còn ngủ.
Cô xoay đầu qua nhìn hắn một cái thì lại bị hắn xoay trở về, cắn xuống vành tai của cô, hơi thở nóng rực như muốn đốt cháy lỗ tai: "Vợ ngoan, anh rất yêu em." Ngoài miệng thì vẫn nói chuyện nhưng động tác của thân dưới vẫn không dừng lại khiến cô lại một lần cao trào, thân thể khẽ run lên.
Sau đó cô lại ngủ thiếp đi, có lẽ là bởi vì tối hôm qua dường như không ngủ nên giấc này cô ngủ cực kỳ sâu, đến lúc tỉnh dậy thì đã là buổi chiều.
Trong phòng khách sạn nhỏ tràn ngập hương vị tinh dịch, cái chăn được che trên người cô đến kín mít, cô lấy tay sờ qua vị trí của hắn thì lại là một mảnh hư không.
Nằm ểu oải trong căn phòng, rèm cửa bị kéo chặt, Người Câm cũng chỉ nghe được âm thanh xe chạy qua ngoài cửa sổ.
Cầm lấy điện thoại, hắn có để lại cho cô một tin nhắn nói ra hắn đi mua đồ ăn nếu cô có tỉnh dậy thì chờ hắn.
Cô bò ra giường, trần truồng đứng dậy bật đèn lên, áo mưa tối hôm qua ném xuống cũng đã được thu dọn sạch sẽ.
Đi vào WC đi rửa sạch thân thể của mình, bủn rủn vô lực nhưng cũng không cảm thấy ủy khuất, nhớ lại đêm qua, trong lòng cô thậm chí còn rót đầy tình yêu. . Truyện Bách Hợp
Lưu Manh kêu cô rất nhiều tiếng vợ, mỗi một câu nói âu yếm hắn đều sẽ hôn mình một chút, khiến cô cảm thấy rất hạnh phúc
Cô lại nhớ hắn rồi.
Eo cùng nhũ hoa được ai đó để lại rất nhiều dấu hôn, cô xoa xoa cũng không thấy đau, chỉ là có chút màu mà thôi. Sau đó cô lại dùng nước lạnh tắm sạch, phía dưới bị ma sát có chút đau đớn, sau khi dùng ngón tay ấn hai cái, cô liền bọc khăn tắm lên đi ra ngoài.
Lưu Manh đã trở về, dọn xong chén đũa ở trên bàn trà chờ cô.
Nhìn cô đã tắm xong, hắn liền vẫy tay với cô, Người Câm bởi vì không có mặt quần áo nên do dự trong chốc lát nhưng cuối cùng vẫn trực tiếp đi qua.
Lưu Manh kéo cô xuống, để cô ngồi ở trên đùi hắn.
Vẫn còn chút bọt nước bám trên vai, Lưu Manh cũng không để ý đặt cằm lên trên vai cô.
"Ăn cơm đi."
Người Câm nhún nhún vai, hắn nói chuyện với cô làm cô cảm thấy có chút ngứa.
Đầu vai đột nhiên bị cắn một cái: "Không an phận."
Người Câm ủy khuất mà nhìn hắn một cái, miệng hơi chu lên. Lưu Manh lập tức thò lại gần, hôn một cái lên môi cô, dùng lòng bàn tay nhéo nhéo cái mông của Người Câm: "Ngoan ngoãn ăn cơm."
Người Câm gật đầu, đôi mắt cong lên.
Cơm nóng hầm hập, hai người đều đói bụng gần cả ngày