Về chuyện buổi sáng Chương Thiển Ngữ đi kỳ xã một mình, Lâm Dịch suy nghĩ một chút liền cảm thấy được đây là vì Chương Thiển Ngữ cố ý làm như vậy, cố tình muốn tránh né cô. Từ ngày hôm qua cô nói ra câu đó, cân bằng trước kia của hai người không thể nghi ngờ đã bị phá vỡ
Chỉ là, nghĩ đến việc Chương Thiển Ngữ muốn né tránh cô, Lâm Dịch liền cảm thấy lòng buồn buồn đến khó chịu. Cô đột nhiên phát hiện, cô một chút đều không hiểu rõ Chương Thiển Ngữ, từ lúc đầu nàng hoảng sợ khi đến thế giới xa lạ này đến lúc kinh hãi khi biết cô vốn là con gái, rồi sau đó biết được Đại Tống của nàng chỉ là một thời không không tồn tại trong lịch sử, tất cả mọi chuyện xảy ra, chẳng qua chỉ trong vòng có nửa tháng
Xuyên qua thời không, phu quân từ nam biến thành nữ, thân nhân bằng hữu đột nhiên toàn bộ mất đi, đi vào một thế giới xa lạ không biết tên.... Những điều này đối với người thường đều là những đả kích không thể chịu nổi, có thể làm cho người ta điên cuồng. Nhưng mà chỉ trong ngắn ngủi nửa tháng, Chương Thiển Ngữ toàn bộ đều đã trải qua. Không chỉ không mất trí mà ngược lại thoạt nhìn càng thêm bình thường, tâm lý phải mạnh như thế nào mới có thể cam đoan không trở thành điên cuồng đây?!
Hơn nữa dưới khuôn mặt bình thản của nàng, rốt cuộc đang suy nghĩ gì, Lâm Dịch một chút cũng không biết được. Một cô gái mới mười chín tuổi phải như thế nào mới có thể đi được tới bước này?!
Cô bất đắc dĩ phát hiện, tuy cô so với Chương Thiển Ngữ lớn hơn rất nhiều, nhưng vẫn là không hiểu nàng muốn gì, càng không thể đoán ra trong lòng nàng đang nghĩ gì. Thoạt nhìn nàng hình như thích ứng rất tốt, trên mặt không hề có cảm xúc buồn bã, đối với việc quan hệ của hai người tự nhiên biến thành như vậy cũng không có cảm giác gì lớn. Chính là, không nên như thế này, theo lý thường không nên như vậy!
Hiện tại nghĩ đến, ba năm vợ chồng của cô và Chương Thiển Ngữ cũng không có gì đặc biệt, cũng giống như các cặp vợ chồng thời cổ đại, không tính là âu yếm, nhưng có chút cử án tề mi, tương kính như tân. So với vợ chồng hiện đại mới tân hôn, khoảng thời gian đó cô cùng Chương Thiển Ngữ càng giống bằng hữu ở chung, ôn hòa cùng nhau
Đối với một người cổ đại thuần túy như Chương Thiển Ngữ mà nói, phu thê đại khái chính là như vậy, cho nên cũng không cảm thấy gì. Mà Lâm Dịch lại vì thân phận đặc thù của mình nên tự nhiên cũng cảm thấy như vậy là được rồi
Nhưng mà hiện tại cô phát hiện giống bạn bè xa xa gần gần ở bên cạnh nhau như vậy là chưa đủ, cô nghĩ muốn tới gần nàng thêm chút nữa, muốn mỗi giờ mỗi khắc đều có thể nhìn thấy nàng, muốn ôm nàng vào trong lòng, muốn gần gũi với nàng, thậm chí muốn hôn nàng, muốn cùng nàng làm.....
Chính là, Thiển Ngữ thì sao, nàng ấy nghĩ như thế nào, nàng sẽ đối với cô, người không hề còn là thân phận phu quân này như thế nào?!
Lâm Dịch tuy sống hai kiếp, nhưng vẫn là lần đầu tiếp xúc với chuyện này, lần đầu tiên động tâm, cho nên cũng hoảng loạn cả lên. Thậm chí hoài nghi Chương Thiển Ngữ có từng hay không thích cô, hay đó chỉ là tình cảm đối với một người trượng phu, vô luận đó là ai
Tuy Chương Thiển Ngữ muốn tránh né cô, nhưng mà Lâm Dịch vẫn lo lắng nàng một người sẽ có chuyện, nên đến giữa trưa thừa dịp Dịch Nhàn ra ngoài, cô cũng liền đi kỳ xã, muốn đón nàng đi ăn trưa
Lâm Dịch vừa đi vào cửa kỳ xã liền nhìn thấy xa xa Chương Thiển Ngữ đang đứng trò chuyện cùng với một người thanh niên trẻ tuổi mặc áo xám, ánh mặt trời sáng lạng tỏa sáng ánh vào hai người, trông thật xinh đẹp cùng hài hòa
Không biết vì sao, tâm tình chờ đợi của cô liền đột nhiên lạnh đi
" Xin thứ lỗi Cố tiên sinh. Vô công bất thụ lộc, Thiển Ngữ không thể đáp ứng thỉnh cầu của anh!"
" Không sao đâu, chỉ là một bữa cơm mà thôi, Chương tiểu thư không cần phải từ chối, xem như là nhận thức một bằng hữu như tôi. Tôi cũng muốn biết thêm một chút cô gái mà suốt ngày ông nội hay nhắc đến là người như thế nào. Mong Chương tiểu thư có thể nguyện ý cho tôi một cơ hội."
Lâm Dịch đến gần nghe thấy hai người hình như muốn bàn chuyện đi ăn trưa, không biết vì sao nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của người thanh niên kia cô liền cảm thấy trong lòng buồn bực. Cho nên vừa đi tới gần bọn họ liền lên tiếng gọi Chương Thiển Ngữ:
" Thiển Ngữ......"
Chương Thiển Ngữ nhìn đến Lâm Dịch, hiển nhiên không thể tự nhiên như trước, nhưng chút mất tự nhiên này chỉ trong nháy mắt mà thôi. Ngay sau đó nàng liền thu mình lại, là tiếp đón cô nhưng ngôn ngữ lại khách khí mà xa lạ. Lâm Dịch bị loại cảm giác này khiến cho trong lòng khó chịu, nhưng trên mặt vẫn không biểu hiện gì.
Người thanh niên kia thoạt nhìn khoảng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, bộ dáng cao lớn tuấn lãng. Nhìn đến Lâm Dịch anh ta liền chủ động vươn tay giới thiệu: " Chào cô, tôi là Cố Kỳ!"
Lâm Dịch mặt vẫn rất ôn hòa, cũng đưa tay ra: " Talia!"
" Chương tiểu thư tư chất bất phàm, không nghĩ tới bằng hữu của em ấy cũng xuất sắc như vậy!"
Trò chuyện xong vài câu Lâm Dịch liền cố ý nói:" Tôi tới đón Thiển Ngữ trở về ăn cơm, Cố tiên sinh nếu có việc thì hãy đi trước cũng được!"
Cố Kỳ rõ ràng sẽ không buông tha dễ dàng như vậy, mỉm cười nói:" Tôi chính là muốn mời Chương tiểu thư đi ăn cơm, Talia tiểu thư nếu đã đến thì liền cùng nhau đi. Xem như tiệc mừng tôi nhận thức hai vị mỹ nữ, hai vị đại mỹ nữ cũng cho tôi chút cơ hội được tiếp đãi hai người!!" Nói xong còn khoa trương làm một thư thế mời, tư thế này khiến cho hắn ta nhìn có chút tức cười, nhưng thật ra cũng có chút phong độ thân sĩ
" Cố tiên sinh bình thường đều dùng loại kỹ xảo này để trêu ghẹo con gái* sao?!" Lâm Dịch thấy ánh mắt hắn nhìn Chương Thiển Ngữ có chút hào quang lóe lên, trong lòng liền bỗng nhiên sinh ra tức giận: " Lần sau đi, người lớn trong nhà đã chờ đợi thật lâu. Cũng không thể vì một người không quen mà khiến cả nhà phải đợi!!"
[*] Nguyên văn: Phao nữ hài tử
Cô đoán thái độ của mình nhất định rất không tốt, Cố Kỳ rõ ràng có chút xấu hổ, nhưng là rất nhanh liền khôi phục lại: " Thật tiếc quá, thôi