Hẹn thời gian bữa sau cùng Chu Viện đi ăn cơm xong, Lâm Dịch tắt máy, nghe liền biết Chu Viện có chút không vui, Lâm Dịch đoán đại khái chắc là cô ấy lại cãi nhau với bạn trai rồi. Từ khi vào đại học cô ấy liền bắt đầu có bạn trai, cảm xúc luôn thay đổi liên tục, có đôi khi thường nổi giận với cô, hoặc dăm bữa nửa tháng không thèm để ý tới Lâm Dịch. Loại tình huống này Lâm Dịch đã quá quen thuộc, chỉ không biết lần này đại tiểu thư lại bị sao nữa rồi
Dạo xong khuôn viên trường học, Lâm Dịch liền mang Chương Thiển Ngữ tới một nhà hàng gần trường để ăn trưa, sau đó chở nàng trở về nhà
Cuối cùng khoảng thời gian khi mới bắt đầu khai giảng cũng trôi qua, trong lúc đó Hạ Tử Thành cũng gọi điện mời Lâm Dịch vài lần đều bị cô lấy lý do chuyện ở trường từ chối. Trước kia cùng Hạ Tử Thành hẹn hò kỳ thật cũng có chút tuân theo ý kiến của cha mẹ bên trong. Một năm trước tại bữa tiệc cuối năm của công ty ba ba, Hạ gia là đối tác làm ăn của Lâm gia cũng được mời tới, chính ở đây Lâm Dịch liền gặp Hạ Tử Thành vừa mới du học từ nước ngoài trở về.
Sau đó Hạ Tử Thành liền bắt đầu theo đuổi cô, mà Dịch Nhàn cùng Lâm Vân thấy cô năm ba rồi mà còn chưa có bạn trai nên cũng đề nghị nếu cô thấy thích hợp thì kết giao cũng được. Lâm Dịch cảm thấy Hạ Tử Thành mọi mặt đều được, đối nhân xử thế cũng không tồi, hơn nữa hắn cũng kiên nhẫn theo đuổi cô nửa năm nên cũng đáp ứng hắn. Chính là quen nhau được nửa năm thì Lâm Dịch liền trải qua chuyện kỳ lạ 'Linh hồn xuyên qua', cho nên hiện tại Hạ Tử Thành với cô mà nói thì quen thuộc hơn người bình thường một chút mà thôi
Cuối tuần , Chu Viện hẹn cô.
Lâm Dịch không ở chung một khu ký túc với Chu Viện, lúc Chu Viện đi xuống liếc mắt một cái liền trông dưới tàn cây, xa xa chính là một cô gái đang nhìn mình mỉm cười, ánh mắt xinh đẹp, mũi cao thon gọn. Lúc này bởi vì ánh nắng mặt trời gay gắt mà làn da vốn trắng khiết bạch như ngà voi mơ hồ lộ ra ửng đỏ màu hồng nhạt, mà quần jean đơn giản cùng áo sơ mi xanh nhạt màu lại càng khiến dáng người của cô thon gọn và cao ráo
Vừa nhìn thấy người này, trên mặt Chu Viện liền lập tức tươi cười, nhanh đi qua mở dù để che lên cho cô. Một bình nước mát được đặt vào tay Chu Viện, ngay cả thân chai đều đã được lau sạch sẽ.
" Talia, cậu luôn chu đáo như vậy!" Chu Viện nhận lấy chai nước, uống một ngụm, dòng nước mát trực tiếp xâm nhập, một hai giọt vô tình đọng lại trên môi hồng thắm rồi rơi xuống làm cho người ta cảm thấy vô hạn mị hoặc.
Tất cả mọi người lần đầu tiên thấy Chu Viện đều sẽ bị vẻ ngoài của cô mê hoặc. Đẹp, thật sự rất đẹp, hơn nữa không phải là vẻ đẹp sáo rỗng, mà là khí chất không nói nên lời. Trên người cô hội tụ đầy đủ điều kiện khiến một nữ sinh phải hâm mộ và một nam sinh luôn yêu thích. Tóc nâu dài uống lọn, ngũ quan tinh xảo, dáng người hoàn mỹ....
Chính xác mà nói, vẻ đẹp của Chu Viện khiến cho người ta cảm thấy bất an mà mê mị. Nếu Chương Thiển Ngữ sẽ làm người khác nhớ tới đóa bạch liên, thì Chu Viện chính là vẻ đẹp của hoa anh túc, làm cho người ta nhớ tới hồ ly tinh chuyên đi mê hoặc thư sinh thời cổ đại
Tương đối khi so với Lâm Dịch tùy ý đơn giản thì cô ấy chính là tỉ mỉ điểm trang. Một mái tóc dài bồng bềnh, mặc một bộ áo bó sát màu đen, thân hình có trước có sau, bộ ngực ngạo nhân quyến rũ, váy ngắn gắt gao bó sát mông và eo cô, dáng người nóng bỏng, làm cho người ta không dám nhìn thẳng. Đi trên đường chính là trăm phần trăm hấp dẫn người ta ngoái đầu nhìn
Chu Viện là bạn tốt nhất của Lâm Dịch, hai người từ hồi cấp ba liền biết nhau, đến bây giờ đã là sáu năm. Tuy cô ấy tính tình nóng nảy, tính cũng không phải rất tốt, lần đầu hai người gặp mặt cũng chả vui vẻ gì, hai tính cách hoàn toàn đối lập nhau. Nhưng chính hai người đối lập như vậy, mới có thể trở thành bạn tốt của nhau .
Chu Viện cũng không phải là người của N thị, nhưng lại tới N thị học trung học cùng đại hoc. Ba năm trung học của Lâm Dịch cùng cô chính là chung ban, chung phòng, đại học cũng chung trường như mà ngành chuyên nghiệp lại khác nhau
Lâm Dịch hơi hơi cắn môi: " Đi thôi, hôm nay cậu tính đi đâu?"
" Đi dạo phố với mình, ăn cơm, mua sắm, đi xem phim, còn có.....Dù sao thì cả ngày đều phải đi theo mình nha" Chu Viện thanh âm mang theo chút làm nũng, êm êm nhẹ nhẹ, ôm lấy tay Lâm Dịch lắc lắc nói
Nếu là trước kia Lâm Dịch chỉ sợ sẽ trực tiếp đáp ứng, nhưng mà hiện tại buổi chiều cô liền phải về nhà. Hai ngày không gặp Chương Thiển Ngữ, cô liền có cảm giác một ngày bằng cả năm, nên sớm nghĩ muốn về gặp nàng. Nếu không phải đã lâu không gặp Chu Viện, chắc cô đã về ngay tối qua rồi
" Chỉ sợ không được, buổi chiều tớ phải về nhà." Lâm Dịch cự tuyệt.
" Cậu gần đây sao cứ thích về nhà vậy, hai ngày trước mình gọi cho cậu không phải cũng đang ở nhà sao?!"
Lâm Dịch biết, còn hơn trước kia, hiện tại số lần cô về nhà quá mức thường xuyên. Nhưng mà nguyên nhân của chuyện này cô cũng không nói rõ được: " Gần đây trong nhà có chút chuyện."
Chu Viện thấy như vậy nên cũng chỉ có thể từ bỏ. Ra khỏi cổng trường hai người liền bắt xe taxi đến trung tâm thành phố, Lâm Dịch theo Chu Viện đi mua sắm quần áo và giày dép
Tủ đồ của phụ nữ luôn thiếu một bộ quần áo, những lời này rất là chính xác. Theo Lâm Dịch thấy thì Chu Viện một năm ít nhất cũng phải mua sắm quần áo hơn mười lần, cũng không biết cô có mặc hết hay không, nhìn thấy thích liền đi vào phòng thử đồ, dạo vài vòng trước mặt Lâm Dịch để cho cô nhận xét. Nếu Lâm Dịch khen đẹp liền trực tiếp kêu nhân viên tính tiền, cố tình Chu Viện lại đúng kiểu người mẫu, vô luận cô mang đồ gì đều có một loại phong vận khác nhau. Lâm Dịch rất muốn trái lương tâm chê xấu, để cho cô không cần mua hết cái tiệm trang phục này của người ta
Đi qua tới tiệm giày, Lâm Dịch nhìn thấy Chu Viện mang giày bệt, rồi nhìn đến mấy đôi giày mười phân mà cô ấy đang cầm trên tay, liền nhớ tới hình như lâu lắm rồi không thấy Chu Viện mang giầy cao gót, khó hiểu hỏi: " Viện Viện, vài năm nay ít thấy cậu mang giầy cao gót. Vậy mà năm nào cũng mua nhiều như vậy làm gì?!"
Chu Viện đang định cởi giày liền hơi khựng lại: " Ai nói tớ không mang, phụ nữ mà không mang giày cao gót thì thật không có tiền đồ"
Lâm Dịch rất muốn cãi lại là mỗi lần thấy cô đều luôn mang giày bệt, nhưng mà Chu Viện có vẻ như không muốn tiếp tục đề tài này, trực tiếp kêu nhân viên tính tiền.
Đi shopping xong hai người liền tới một quán trà ở gần đó để nghỉ ngơi một chút
Ngồi trong quán, kêu cho mỗi người một ly trà, Chu Viện bắt đầu bàn về mấy bộ đồ rất đẹp ở trung tâm mua sắm, đáng tiếc cuối cùng cũng không mua. Sau đó nói về mấy chuyện cô gặp phải gần đây, Lâm Dịch lẳng lặng ngồi nghe, thỉnh thoảng nói cười phụ họa vài câu.
" Mà sao chỉ có mình cậu, Trịnh Khải đâu, được nghỉ sao không đi cùng cậu?!" Lâm Dịch hỏi, Trịnh Khải là bạn trai mà Chu Viện đang hẹn hò gần đây.
Vừa nhắc đến anh ta, sắc mặt Chu Viện lập tức lạnh nhạt, chả sao cả nói: " Nhắc anh ta làm gì, chia tay rồi!!"
Lâm Dịch lắc đầu, lại chia tay, đây là người thứ mấy rồi?!
" Lần này sao lại chia tay nữa, anh ấy không