Chu Viện rời đi, Lâm Dịch có chút cảm giác không nói nên lời, có chút buồn bã, có chút thoải mái, như trút bỏ được gánh nặng trên người lại giống như thiếu khuyết đi một điều gì đó, có chút lạc lõng.
Cảm xúc thất lạc, Lâm Dịch nặng nề trở lại căn hộ của mình.
Vừa mới mở cửa, Lâm Dịch liền phát hiện Chương Thiển Ngữ vẫn chưa ngủ, giờ phút này đang ngồi ở sô pha, âm thanh rất nhỏ từ TV phát ra, bọn trẻ cũng không có bên cạnh, có thể là do ngủ rồi.
Lâm Dịch nâng tay nhìn đồng hồ, đã hơn mười hai giờ:
" Sao em chưa ngủ?"
Chương Thiển Ngữ không nói lời nào, đứng lên đi về phía cô, cách một bước liền dừng lại. Lâm Dịch thấy nàng nhìn chằm chằm mình, có chút không tự nhiên. Vừa định mở miệng thì Chương Thiển Ngữ lại đột nhiên đưa khăn lên lau môi cô, Lâm Dịch liếc thấy trên chiếc khăn tay trắng của nàng là chút son đỏ diễm lệ còn vương lại
Vết son của Chu Viện!
Lâm Dịch tim thót một chút, vội vàng giải thích: " Thiển Ngữ, đây là...."
" Hư!" Chương Thiển Ngữ đem ngón tạy đặt lên mơi cô, không cho cô nói, tiếp tục lau môi cô
Lâm Dịch gấp muốn chết, sợ nàng hiểu lầm cái gì liền muốn giải thích, lại không nghĩ tới khuôn mặt Chương Thiển Ngữ đột phiên áp sát, sau đó Lâm Dịch liền cảm thấy môi nóng lên, ấm áp mềm mại cùng xúc cảm quen thuộc lan tràn, đồng thời hai tay nàng ôm lấy cổ cô, cả thân thể ôm sát lại.
Tuy là Chương Thiển Ngữ chủ động, nhưng ở phương diện này nàng thật sự ngốc đến quá phận, chỉ biết hôn môi Lâm Dịch còn lại không biết làm gì hơn. Cảm thấy nàng hơi xấu hổ, Lâm Dịch ngây người rất nhanh liền biến mất, phản khách thành chủ, đoạt đi quyền chủ động, không chút do dự hôn lấy đôi môi Chương Thiển Ngữ, tinh tế khiêu khích và câu dẫn, đầu lưỡi linh hoạt lập tức tiến vào, dây dưa với chiếc lưỡi đinh hương của nàng, yêu nó,quấn quýt mà nồng nhiệt
Chương Thiển Ngữ tâm tình kích động, bị Lâm Dịch nhiệt tình quấn lấy liền không kiềm được ôm siết lấy cổ cô đáp lại, toàn thân mềm nhũn không một chút khí lực. Nàng cảm thấy ngay lúc nàng muốn xụi lơ ngã xuống thì Lâm Dịch liền ôm sát lấy eo nhỏ của nàng, đem thân hình mềm mại của nàng ôm chặt vào lòng.
Vừa kết thúc một nụ hôn dài, Lâm Dịch mới rời khỏi môi của Thiển Ngữ, hít sâu, một tay đỡ lấy eo nàng, một tay vuốt ve khuôn mặt đang đỏ bừng, vừa nhìn tới ánh mắt mê hồn phảng phất một tầng thủy vụ của Thiển Ngữ, cô tâm tình kích động, không thể kiềm chế lại một lần nữa hôn xuống, đầu lưỡi nhẹ dừng ở bờ môi mềm của Thiển Ngữ, khẽ liếm.
" Thiển Ngữ......" Lâm Dịch động tình gọi.
Đây là lần thứ hai hôn môi sau khi hai người biểu lộ tâm ý đến nay, tuy không phải không muốn, nhưng do Lâm Dịch vẫn lo lắng Thiển Ngữ vì bọn trẻ mới chấp nhận mình, sợ nàng không thể chấp nhận chuyện cô là một người con gái, cho nên đến nay đối với Chương Thiển Ngữ đều luôn rất ôn nhu thể thiếp, cũng không dám có hành động quá phận, sợ ánh mắt nàng nhìn cô chán ghét cùng phản cảm, dù sao cô nhớ rõ lúc trước nàng rất bài xích cô thân mật.
Chương Thiển Ngữ nằm trong lòng Lâm Dịch, thở gấp, tay không tự chủ được nắm chặt lấy vạt áo của cô, có chút khó thở nói: " Về sau, không cho thân mật cùng nữ nhân khác !" Nghĩ nghĩ, nàng nói thêm " Nam tử cũng không được !"
Tuy ý của nàng là muốn hung dữ uy hiếp Lâm Dịch, nhưng mà biểu hiện của nàng lại phảng phất hương vị vừa giận vừa yêu, khiến cho Lâm Dịch trong lòng lửa nóng, lại cúi xuống hôn lấy môi nàng, nhiệt tình lẫn mãnh liệt, lửa nóng lan tràn đến cổ Chương Thiển Ngữ, hôn quấn lấy vành tai nàng, Lâm Dịch động tình nhẹ liếm
Chương Thiển Ngữ chỉ cảm thấy ấm áp và ẩm ướt, vành tai bị người mút lấy, như xúc điện lại như cảm giác ngứa lan tỏa toàn thân, kích động nhịn không được thân ngâm thành tiếng, liền vội cắn môi để âm thanh không thoát ra ngoài.
Cảm giác Lâm Dịch càng ngày càng hôn xuống dưới, chỉ trong chốc lát liền hôn tới xương quai xanh, đầu vai trắng nõn bị người đó hôn mà cũng dần hiển lộ ra ngoài, thậm chí càng có xu thế rơi xuống, mắt người nọ lại càng trở nên thâm thúy. Lòng của nàng run rẩy, thân thể vì động tình mà nóng bỏng. Chương Thiển Ngữ ánh mắt mê ly, thủy mâu ướt át, nhẹ nhàng cắn cắn đầu lưỡi mới làm cho chính mình miễn cưỡng thanh tỉnh, nhẹ đẩy vai Lâm Dịch, nói đứt quãng: " Chị..... chị tắm trước đã, em đã chuẩn bị nước cho chị..."
Lâm Dịch không lập tức buông ra Chương Thiển Ngữ mà ôm lấy nàng, khuôn mặt tựa trên vai nàng hít thở để lửa nóng trên người giảm bớt. Lúc này Lâm Dịch mới thấy áo sơ mi trên người mình nhăn lại, còn đầu vai trắng nõn của nàng thì hiện lộ ra dấu vết, thậm chí còn có hồng ấn. Lâm Dịch có chút xấu hổ, không dám nhìn Chương Thiển Ngữ mà đi tìm đồ ngủ chuẩn bị tắm rửa.
Khi tiến vào phòng tắm, Lâm Dịch liền cảm thấy khó hiểu Chương Thiển Ngữ làm sao biết khi nào cô trở về để chuẩn bị nước nóng. Nhưng ngẫm nghĩ lại, trong lòng liền rất cảm động, Chương Thiển Ngữ luôn ôn nhu thể thiếp như thế
Sáng sớm, ánh mặt trời sáng lạn xuyên qua khung cửa sổ thủy tinh tràn vào, trên giường lớn khiết bạch, hai thân thể ôm lấy nhau mà ngủ, ngủ đến ngọt ngào. Thân mình bị ôm chặt khiến Chương Thiển Ngữ tỉnh giấc, nhìn người kia đều đều thở mà ôm mình ngủ, nàng chậm rãi mở to mắt, nhìn cô hồi lâu. Vươn tay vuốt ve khuôn mặt trắng nõn kia, trong lòng cảm khái: Khuôn mặt như thế, làm nam tử tuấn dật vô song, làm nữ tử thanh nhã tuyệt luân, đúng