Sáng sớm hôm nay, Diệp Thanh vẫn như con sâu chưa chịu chui ra khỏi kén, cô cuộn tròn mình rúc rúc vào trong chăn mềm mại.
Bỗng nhiên thanh âm réo lên liên hồi, cắt đứt cảm giác thanh bình trong cô, Diệp Thanh ngái ngủ với với tìm cái điện thoại.
" Alo...!"
" Diệp Thanh, giờ này còn ngủ đấy à? "
" Chị Chi?...!Sáng sớm chị đã gọi, có việc gì không...?"
" Diệp Thanh, chị biết là hơi gấp gáp nhưng em mau dậy đi, đến công ty, có hợp đồng chụp quảng cáo đang chờ em! "
Diệp Thanh nghe vậy thì bật dậy ngay tức thì, vội vội vàng vàng đi sửa soạn, vừa đi vừa nói: " Sao lại đột ngột như vậy? Cũng không thông báo trước? "
" Thì, chị cũng vừa mới được thông báo từ Hạ tổng, sau đó liền gọi ngay cho em.
Mau lên đi! "
" Em biết rồi! "
Cúp máy, Diệp Thanh rối rít chạy vào phòng tắm.
Cái tên nam chính định dày vò cô hay gì? Công việc để tới sát nút mới thông báo, cô còn chưa kịp tiêu hóa!
Diệp Thanh lên xe đến studio.
Tới nơi, người đầu tiên Diệp Thanh gặp là người tạo nên thương hiệu Romania, Quân Dao.
Trên mạng đều có thông tin, Quân Dao là người nước P chính hiệu, đã hơn bốn mươi tuổi.
Nhưng sau khi nhìn thấy người thật, Diệp Thanh không thể không cảm thán, đúng là nhà thiết kế có khác, phong cách thời trang độc đáo, thời thượng, dung nhan cũng được chăm chút vô cùng tốt.
Diệp Thanh đi cùng Tĩnh Chi đến chào chị ấy.
Quân Dao bắt tay Diệp Thanh: " Xin chào.
"
"Chào chị, tôi tên Diệp Thanh, ngưỡng mộ danh tiếng chị từ lâu, lần này có thể làm đại diện cho thiết kế của chị, tôi rất vinh hạnh.".
Ngôn Tình Ngược
"Được, vậy vào đi, tới phòng trang điểm trước đã."
"Dạ được."
Nhân viên của studio dẫn Diệp Thanh và Tĩnh Chi vào phòng trang điểm.
Diệp Thanh vừa vào phòng hóa trang đã nhìn thấy Hạ Cảnh Đình đang ngồi bên ghế chờ.
Hiển nhiên là anh ta phải ở đây, bởi hợp đồng quảng cáo lần này là một tay anh ta giao cho cô.
Diệp Thanh đứng bên cạnh anh, nghiêm trang nói, "Hạ tổng, chào anh."
Thấy cô, trong mắt anh hiện rõ một tầng ý cười: "Ừm, tới rồi à! Em ăn sáng chưa?"
Diệp Thanh lắc đầu: "Không kịp ăn."
"Ồ, vừa hay.", Hạ Cảnh Đình gọi với ra phía sau: "Phó Nghê, mang đồ ăn sáng lại đây."
Trợ lý Phó Nghê xách một túi đầy đồ ăn sáng ra.
"Vừa hay hôm nay mua nhiều hơn một phần, em ăn đi, không lát nữa chụp ảnh lại tụt huyết áp."
Đám nhân viên ở xung quanh xôn xao bàn tán, bình thường Hạ tổng chẳng mảy may quan tâm đến công việc nội vụ của nghệ sĩ, hôm nay còn đặc biệt đích thân tới đây mua đồ ăn sáng cho nghệ sĩ.
Đối phương lại là Diệp Thanh, vị hôn thê của anh, nhưng chẳng phải hai người đã hủy hôn rồi sao? Chuyện Hạ tổng tài cao cao tại thượng lại quan tâm đến vị hôn thê cũ trước nay chưa từng để ý, nghiễm nhiên trở thành đề tài nóng cho mấy quần chúng ăn dưa thích hóng chuyện.
Diệp Thanh nhìn Hạ Cảnh Đình với vẻ "cảm kích": "Cảm ơn Hạ tổng, cũng nhờ người nào đó mà tôi phải chạy tới đây ngay tức thì, bỏ qua cả bữa sáng, giờ thì lại được quan tâm mời ăn sáng, thật quý hóa quá! "
Hạ Cảnh Đình thừa biết Diệp Thanh nói đểu mình.
Kì thực, anh đúng là có ý định " chọc tức" Diệp Thanh, thấy dáng vẻ mèo hoang xù lông đúng như trong tưởng tượng, anh thầm mãn nguyện một phen.
Ý cười trong mắt càng thêm đậm, anh chỉ ừ một tiếng.
Hai người "khách sáo" xong, Phó Nghê lấy một suất đồ ăn sáng đưa cho Diệp Thanh.
Diệp Thanh nhận lấy rồi ngồi xuống ghế trang điểm, vừa ăn vừa để chuyên viên trang điểm cho mình.
Buổi chụp ảnh bắt đầu.
Hạ Cảnh Đình thì đợi ở ngoài.
Mười mấy phút sau, Diệp Thanh thay xong trang phục mới đi ra khỏi phòng thay đồ, mà khi cô vừa xuất hiện, thì ngay cả Tĩnh Chi thường xuyên ở bên cạnh cũng phải ngẩn người.
Đôi môi đỏ mọng, đôi mắt đánh màu khói, diện trên người bộ quần áo rất khuôn thước mẫu mực.
Hình ảnh này hoàn toàn trái ngược với phong cách thanh tú,