Mộng Dục

Đêm Thác Loạn (2)


trước sau

Không gian nồng nặc mùi dâm mỹ

Tiếng thở dốc hoà cùng tiếng rên rỉ yêu kiều

Tấm lưng người đàn ông bóng nhưỡng mồ hôi đang ra sức luật động, đè ép phần eo thật mạnh xuống

Cô gái oằn mình, ưỡn mông đón nhận lấy từng đợt xâm nhập

"Ân...a......mạnh quá....ân..."

"Cô gái....ân....chẳng phải là em đang rất thoải mái sao.?"

Cô lắc đầu, hoa huyệt chật hẹp là chứa không nổi cái thứ to lớn kia.

Đau như muốn rách.

"Không...ân...ưm...nhưng nó...ân...quá lớn..."

"Có hay không thoải mái? Bằng không..."

Hắn có ý dừng lại, hoa huyệt co bóp chặt chẽ muốn nhiều hơn.

"A...thoải mái...tôi muốn hơn nữa."

Khoé môi lạnh vẽ ra nụ cười mê hoặc.

"Hảo. Theo ý em."

Theo đó, hắn lập tức cử động, giáng xuống nơi sâu nhất của cô. Càn quấy.

Từng tiếng bốp chát trộn với tiếng óp ép nơi tiếp xúc mẫn cảm càng trở nên lớn, tốc độ càng nhanh hơn.

Hắn ra vào liên tục, thô lỗ đi vào nơi sâu nhất.

"Á...không...á...ân..."

Theo động tác mạnh mẽ của hắn, tiếng nước “ nhọp nhẹp" giống như chất kích thích tình dục , phóng đại tính dã thú của đàn ông trở nên mãnh liệt hơn.

Gò má Lâm Vĩnh Túc ửng hồng một mảnh, thất thần lắc đầu, tiếng rên rỉ lại càng lúc càng lớn. Càng ngày càng không thể khống chế chính mình.

“Thoải mái không? Muốn nữa không?"

Giọng nói của hắn khản đặc, mang theo ám muội cùng dâm đãng khiến thân thể cô lại không kiểm soát được mà nóng bừng lên.

Nhìn cô trầm luân trong dục vọng, hắn lại điên cuồng nảy sinh một cảm giác muốn mạnh mẽ mà đi sâu vào cô, một sự rung động không thể hiểu nổi.

"Thoải mái, thích…á...mạnh quá..."

Lâm Vĩnh Túc ưỡn cao ngực lên, cảm giác được hắn lại cho vào thêm một ngón tay, cảm giác phong phú no đủ làm cho tiểu huyệt mạnh mẽ co rút nhanh, cắn chặt lấy ngón tay lẫn nam căn to lớn,
khát vọng được thoải mái chà đạp hơn nữa

"Cô gái… Em cắn tôi chặt quá…”

Nhìn đầu ngón tay chính mình lần lượt tiến vào bên trong chỗ mềm mại kia, lại mang ra nộn thịt hồng nhạt cùng chất lỏng trong suốt, hô hấp hắn càng ngày càng dồn dập, đôi mắt càng trở nên âm trầm.

Cảm giác được Lâm Vĩnh Túc khó chịu vặn vẹo , mông cô thỉnh thoảng áp sát đến nơi cứng rắn dưới thân, giống như châm lửa cháy lan ra đồng cỏ, từng chút một, làm cho lý trí hắn cháy sạch mơ mơ màng màng.

"A...Mau..mau lên một chút…aaa..."

Lâm Vĩnh Túc co rút mạnh, muời ngón chân co quắp, kêu lên như tiếng mèo khóc, trong cực hạn vui thích cô tựa hồ thấy được pháo hoa nở rộ , đầu óc trống rỗng.

Dường như là cùng một lúc với cô, hắn thét lớn một tiếng.

Không biết qua có bao lâu, hắn nhìn cô gái trong lồng ngực mình sớm đã ngất xỉu, khuôn mặt vô cùng tiếc nuối.

Mới một lần mà cô đã hôn mê. Hắn thật chưa thoả mãn.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện