“Tuyết à?Tuyết…Tuyết…đã lâu rồi mình gần như quên mất cái tên này”.Minh Tiến trầm ngâm,Tuyết là tên nhân vật của hắn trong game.Lại một lần nữa cái bóng dáng của người con gái mà hắn vừa yêu vừa giận lại hiển hiện lên trước mắt.Haizz,hắn lắc đầu,hít vào một hơi rồi mở mắt. “Xem ra mình vẫn khó có thể hoàn toàn quên được cô ta!”Minh Tiến nhủ thầm,miệng vẫn lẩm nhẩm đọc lại từng câu trong Vô Thần.Đột nhiên mắt trái hắn đảo qua một bên,trong thâm tâm xuất hiện một thanh âm vừa quen lại vừa lạ,lập tức ngưng thần lắng nghe.
- Cứu mạng,cứu mạng…
Tiếng hô tuy nhỏ nhưng hắn vẫn có thể nghe thấy.Uống hồ tiếng hô này dường như có chút quen thuộc. “Là cô ta!” Hắn cau mày,khẽ nhảy qua cửa sổ mà phi thân xuống đường,tuyết đang rơi mau nên dấu chân trong chốc lát bị xóa sạch.Minh Tiến đành dùng thần thức đảo qua,quả nhiên có một đám người đang gấp rút chạy về phía khu rừng ngoại vi Độ Khẩu.Minh Tiến vội vàng tế ra Trúc Ngọc truy tung.
-Sư bá,liệu sư thúc tổ có truy tung theo chúng ta không?
Một nam nhân mặc hắc y che kín mặt truyền âm về phía khu rừng.Đi cùng y là năm hăc y nhân khác,tất cả đều là tu tiên giả.Một trong số đó đang ôm theo một nữ nhân áo lụa xanh,kia không phải là cô nương chủ khách điếm hay sao?
- Ngươi yên tâm,tuy tu vi vị sư thúc này không cao.Nhưng giác quan cùng thần thức thì không dưới ta chút nào đâu!Lát nữa các ngươi ra tay không cần phải câu nệ,tuy vị sư thúc này tu vi chỉ mới Luyện Khí hậu kỳ đỉnh phong,xong uy lực cũng không hề thấp đâu!
- Dạ,sư bá.Đệ tử hiểu!
Người vừa truyền âm với sáu gã hắc y đang chạy tới khu rừng là Hư Danh.Khác với vẻ nghiêm trang của một vị truyền công Nội đường của Thiên Hồng Tự,hôm nay lão mặc một bộ quần áo vải thô màu xám,đầu đội một cái mũ rơm lớn.Nếu có ai nhìn qua thì chỉ thấy lão giống một nông phu cao niên mà thôi.Nhưng một nông phu mà trong thời tiết giá lạnh chỉ mặc một bộ quần áo vải thô,lại đang tĩnh tọa trên một cành cây lớn đủ thấy tu vi của lão cao thâm khó nhận biết.
Quả nhiên,lão đoán không lầm.Từ phía nội trấn đã có một luồng lam quang xé gió lao tới,chỉ thấy đang phi hành trên Trúc Ngọc là một nam nhân khoảng chừng hai mươi tuổi,thân mặc một bộ bạch y sang trọng.Tay y vẫn đang cầm một cây quạt ngọc,dáng người mập mạp,có thể nói là một thiếu gia con nhà có thế lực.
- Các ngươi đứng lại!
Một giọng trầm từ trên không lan tới khiến cả sáu hắc y nhân kia hơi sững người. “Đây không phải là phật môn Sư Tử Hống hay sao?” Nam nhân lúc trước truyền âm với Hư Danh thoáng ngạc nhiên.Sư Tử Hống tại Thiên Hồng Tự chỉ truyền cho đệ tử có tu vi từ Kết Đan trở lên,những người tu vi thấp hơn nếu cố gắng tu luyện thường sẽ bị nội thương trầm trọng.Vậy mà vị sư thúc tổ này mới Luyện Khí Hậu kỳ đỉnh phong đã có thể sử dụng thành thạo,quả thật là kì tài hiếm có. “Thảo nào mà sư bá lại dặn ta nên thận trọng”. Y quay lại,lập tức cả năm hắc y nhân kia nhất nhất làm theo.Nhiệm vụ của họ được Hư Danh giao cho là thử thách vị sư thúc tổ trẻ tuổi này,không nên để lâu.
- Hừ,chỉ là một tên nhãi Luyện Khí kỳ mà có gan lớn nhỉ?Hay là ngươi đang chê mạng mình quá dài mà cả gan tới phá đám lão phu?
Hắc y nhân đứng đầu cất tiếng,Minh Tiến sớm đã dùng giác quan đảo qua sáu hắc y nhân nọ.Cả sáu gã đều là cao thủ đạt tới Kết Đan trung kỳ,tuy nhiên hắn cũng không quá chủ quan,cười nói.
-Sáu vị tiền bối,gan ta cũng như mọi người thôi,đâu có bị xơ gan mà to?Còn mạng tại hạ dài hay ngắn là do tại hạ quyết chứ các vị có quyền quyết thay tại hạ sao?
- Hoa ngôn xảo ngữ,có chuyện gì cứ nói ra.Sau đấy thì đừng trách ta không cảnh báo!
Hắc y nhân nọ dù không hiểu ý tứ trong lời nói của Minh Tiến,nhưng cũng không vì thế mà vội vã động thủ.Hư Danh vốn đã chỉ thị hắn phải gắng làm sao cho tâm ma của vị sư thúc tổ kia phải hiển hiện mới gọi là hoàn thành khảo thí.Minh Tiến cũng hơi ngạc nhiên,đa số những kẻ có ý đồ xấu khác đều đã động thủ rồi nhưng đám người này thì lại có vẻ trầm tĩnh hơn.Điều này làm hắn hơi chột dạ “Không lẽ đối phương còn có quỷ kế?”
-Tại hạ không dám hoa ngôn,chỉ mong sáu vị trao trả lại vị trưởng quỹ kia cho tại hạ.Tại hạ vốn ở khách điếm nọ cũng đã lâu,giờ các vị mang người đi thì tại hạ thanh toán với ai?
- Hắc hắc,ngươi muốn con nhỏ này sao?Đáng tiếc,đáng tiếc,lão nhân gia ta đã chấm nó trước ngươi rồi!
Hắc y nhân nọ làm ra vẻ khiêu khích,vẫy tay ôm lấy nữ nhân áo xanh,xé đi một mảnh vải nơi vai để lộ ra một làn da trắng ngần.Mắt y lại đầy ý dâm tà,nửa khiêu khích nhìn về phía Minh Tiến.Cả sáu gã hắc y đều là đệ tử nội đường của Thiên Hồng Tự,lần này trước khi đi đã được Hư Danh cho uống Tiêu Dục hoàn.Đan dược cộng với tu vi tịnh tu đương nhiên làm cho sáu gã nọ không hề có dục tâm,nhưng phải giả như là kẻ háo sắc thật sự mới có thể qua mặt Minh Tiến.Các gã còn lại thấy đầu lĩnh làm vậy,tuy khóe mắt có chút sợ hãi nhưng rất nhanh tiêu biến hết,qua lần này có lẽ họ phải tẩy tâm một phen.
Minh Tiến cũng không nói thêm lời nào,khẽ vỗ vỗ túi trữ vật lấy ra thanh hắc kiếm.Vật này vừa