- Đương nhiên ta không tin rồi!
- Hừ, tỷ không tin cũng phải thôi. Chàng ấy không phải người của U Châu này!
Kỳ Dao gay gắt nói, sau đó quay mặt đi hướng khác, bàn tay nắm chặt lại, cánh mũi phập phồng thở ra nhiệt khí. Tuyết Liên nghe vậy thì giật mình, nhưng rất nhanh lại cảm thấy kì quái, nàng cũng ngồi xuống im lặng hồi lâu để suy vấn mình. “Sư phụ đã từng nói, ngoài nhân loại U Châu vẫn còn vô số các tộc khác có thể tu luyện tiên đạo. Đó là thú tộc, hoặc một số nhỏ nhân loại sống ngoài Ngoại Hải. Nhưng mà thanh kiếm này thì không có chút khí áp thú nhân, cũng không ẩn chứa cực hàn chi khí đặc trưng của đám người Ngoại Hải. Có lẽ nào…?”. Tuyết Liên cau mày, dùng ánh mắt kì quái nhìn tới Kỳ Dao, sau đó dè dặt nói.
- Muội… tên Minh Tiến đó… lẽ nào y là nam Hồ sao?
Tuyết Liên nói tới đây thì cũng hơi sững lại, nàng cảm thấy điều mình nói ra có chút không ổn. Nhưng đúng theo sự suy luận của nàng, chỉ có nam Hồ hóa hình mới có thể không có khí tức thú nhân. Thêm nữa là nam Hồ rất anh tuấn, phong nhã nha, Kỳ Dao lại xinh đẹp như vậy, có lẽ nào nàng lại tự hứa gả ột tên nam nhân xấu xí? Kỳ Dao nghe xong câu này thiếu chút nữa ngã ngửa, nàng mặt đỏ rần lên, cố trấn tĩnh mà giọng nói vẫn run run.
- Tỷ… tại sao lại…
Hồ Lan trấn, Chấn Thiên vừa rời khỏi động phủ, mặt mày y có chút trắng bệch, khuôn mặt anh tuấn dường như tiều tụy đi không ít. Thế nhưng ánh mắt y lại sắc bén thêm vài phần, khí tức hắn vốn đã quỷ dị nay càng ma quái hơn. Hắn ngồi yên trong phòng, lặng lẽ nghe bốn Hồ nữ thuật lại toàn bộ sự việc có liên quan tới Hùng Lệ trong thời gian qua. Qua hồi lâu, hắn gật gù hài lòng.
- Dẫn đường, ta tới thăm y một chuyến!
Hùng Lệ lúc này đang ngồi im lặng trong khoảnh sân nhỏ trước phòng hắn, nhắm mắt mà xuất thần. Hiếm khi hắn được yên tĩnh như lúc này, không bị bốn Hồ nữ kia quấy rầy. Hắn hít vào một hơi khoan khoái, sau đó lập tức vận dụng tâm pháp khiếm khuyết kia để tu luyện. Nếu như là hằng ngày, chắc chắn vào giờ này hắn không được thảnh thơi như hôm nay. Các Hồ nữ kia thể nào cũng tíu tít theo hắn, cho dù các nàng không làm gì, chỉ nhìn hắn cũng khiến hắn cảm thấy khó chịu. Hắn biết các nàng cũng có nỗi khổ của mình, chỉ là làm theo nhiệm vụ được giao là phục thị hắn, tuy vậy hắn cũng không kém phần bực bội, chỉ là không nói ra mà thôi. Không chỉ lúc hắn tắm, thậm trí ngay cả trong bữa ăn các nàng ta cũng cố ý ăn mặc thật câu dẫn để mị hoặc hắn. Thậm chí ngay cả lúc hắn thoái thác muốn nghỉ ngơi, các nàng ta cũng không tha, nhất nhất kéo nhau đòi phục thị hắn ngủ. Hắn mà không đồng ý thì mấy nàng ta lại dùng ánh mắt ủy khuất nhìn tới, sau đó là lệ rơi… Haizz, hắn cuối cùng đành chấp nhận, nói các cô nàng lên giường “ủ chăn” trước, hắn lên sau. Nói là như vậy, xong hắn lại ngồi đó đả tọa, chả mấy chốc mà các cô nàng ngủ ngon lành. Hắn lắc lắc đầu, khép cửa phòng lại rồi ra sân mà đả tọa…
- Hùng Lệ!
Mọt giọng nam nhân cất lên cắt đứt dòng suy tư của hắn, Hùng Lệ mở mắt, ngoái cổ lại. Hắn chỉ thấy Chấn Thiên đứng đó mà cười, khuôn mặt có chút nhợt nhạt nhưng cái khí tức kì quái của hắn ta dường như mãnh liệt hơn những ngày đầu. Hùng Lệ đứng hẳn dậy, xoay người bước tới.
- Trông ngươi có vẻ không được khỏe!
Hùng Lệ dùng cái giọng trầm của mình hướng tới y mà hỏi, Chấn Thiên cười xòa đầy phấn khích.
- Hà hà… Ta ổn cả,ngươi cứ yên tâm…. Ồ, ngươi đã tiến cấp lên tiên thú rồi sao?
Hùng Lệ không đáp lời, dùng ánh mắt khó hiểu hướng tới Chấn Thiên. Chấn Thiên thấy vậy thì cho rằng Hùng Lệ đang ngạc nhiên tại sao mình biết về cấp bậc của thú nhân, vì thế y cười xòa mà nói.
- Đừng ngạc nhiên, ta may mắn có được một cổ tịch, trong đó có nhắc tới các giai tầng của thú nhân tu tiên…
Theo “Huyết Tịch”, thú nhân khi tu luyện có thể chia ra làm hai giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất chính là quá trình tu tập thông thường, bao gồm việc tiến cấp từ nhất giai tới cửu giai. Sau khi đã đạt tới cửu giai trở lên, thú nhân lúc này coi như đạt tới cảnh giới linh thú. Từ cảnh giới linh thú, thú nhân tu tập sẽ tiến vào giai tầng thứ hai, bao gồm địa thú, tiên thú và thần thú. Địa thú chính là cảnh giới đầu tiên của thú nhân khi chính thức bước vào con đường tu tiên, địa thú sau khi tu tập tiến giai lên tiên thú, thân thể lập tức có sự biến đổi lớn về mặt thể chất và khí tức. Thường là lông chuyển hóa sang màu trắng, móng vuốt chuyển hóa sang một màu ngân sắc. Còn khi đạt tới cảnh giới tối cao, trở thành thần thú thì lông chuyển hóa thành một màu hoàng kim, đồng thời móng vuốt cũng như vậy mà chuyển hóa theo. Lúc này thì thần thú chỉ cần chịu đựng