Ấn tượng của Hướng Ca đối với Lâm Thanh Cách ngày hôm qua là một cô gái điềm đạm đáng yêu.Nhưng người phụ nữ xinh đẹp đứng trước mặt cô lúc này trái ngược hoàn toàn với hình ảnh "điềm đạm đáng yêu".
Hôm qua, ánh mắt hùng hỗ dọa người, khí thế hồng hách ác liệt.Hướng Ca biết con người trên đời đều có hai mặt, nhưng lại không ngờ còn có người có thể diễn đến mức tỉnh tế như vậy.Nhìn Lâm Thanh Cách đứng trước mặt mình, Hướng Ca cụp mắt lại hỏi: "Cô muốn nói chuyện gì?"Trực giác nói cho cô biết Lâm Thanh Cách đến đây để thị uy.Nhưng hiện giờ cô đã không còn bất cứ tình cảm gì với Sở Hạ Phàm, hơn nữa cũng đã đoạn tuyệt quan hệ với anh ta, cho dù Lâm Thanh Cách dùng lời lẽ gì đề nói khích thì cô cũng sẽ không phản ứng lại.Hoàn cảnh gia đình khiển Hướng Ca luôn khao khát được quý trọng, được yêu thương.
Vì vậy một khi có người đối xử tốt với cô, cô sẽ sẵn sàng trả lại gấp trăm gấp nghìn lần.Năm đó khi mẹ kế vừa bước chân vào nhà họ Hướng, bà ta chăm sóc yêu chiều cô hết mực, suýt nữa cô đã tin rằng mình lại có một mái nhà.Mãi đến sau này mới nhận ra, người ta làm vậy chỉ vì muốn lợi dụng cô đề đứng vững ở nhà họ Hướng, trước mặt yêu thương chiều chuộng, nhưng sau lưng lại nghĩ đủ mọi cách khiến cô bị mọi người chán ghét.Trải nghiệm này khiến Hướng Ca học được cách cư xử dứt khoát trong vấn đề tình cảm, một khi tình cảm của đối phương dành cho cô không còn đơn thuần, cô sẽ cắt đứt sạch sẽ, tuyệt đối không đề mình chịu tồn thương.Vì vậy, nếu Lâm Thanh Cách đến đây vì muốn nhìn thấy Hướng Ca bẽ mặt thì e là không có hy vọng.Lâm Thanh Cách ghét nhất là dáng vẻ dửng dưng, không quan tâm đến bắt cứ chuyện gì của Hướng Ca, cô làm vậy sẽ khiến cô ta không còn là người thắng cuộc, mà đáng thương như một kẻ ăn mày.Không phải cô ta giành được Sở Hạ Phàm từ tay Hướng Ca, mà là Hướng Ca không cần nữa mới vứt lại cho cô ta.Lâm Thanh Cách nghiền răng nghiền lợi, ánh mắt sắc bén: "Thật ra trước khi qua lại với cô, người Hạ Phàm thích là tôi.
Khi đó giữa chúng tôi có trở ngại, có lẽ anh ấy nghĩ mình không thể có được tôi nên mới lựa chọn cô.""Ờ." Hướng Ca khoanh tay trước ngực, nội tâm không hề gợn sóng: "Thì sao? Bây giờ giữa