Mông Xinh - Vkook

Chương 5


trước sau


Sáng sớm tinh mơ, gió đưa mùi thơm dịu nhẹ từ bên ngoài cánh đồng hoa oải hương vào trong nhà, đậu bên ô cửa sổ, nép vào bên vai gã đàn ông với màu da ngăm nam tính còn đang say sưa ngủ. Gã có một đêm ngủ ngon, lúc thức dậy cũng vô cùng sảng khoái. Như thường lệ đi xuống bếp muốn nhìn bé nhỏ nào kia lon ton nấu ăn, muốn nghe giọng ai kia ngọt ngào gọi ông xã chào buổi sáng. Thế nhưng đập vào mắt gã lại là dáng người tảo tần của bà giúp việc, một tay điêu luyện hất hất chảo đồ xào, tay còn lại liên tục khuấy nồi cháo thịt bằm thơm phức.

Nghe tiếng bước chân bà mới nghỉ tay quay lại, giọng ồm ồm:

- Chà, cậu chủ, buổi sáng tốt lành nhé! - Nói rồi đi ngang qua gã, mở tủ lạnh đổ nước cà rốt ép ra ly.

- Chào buổi sáng, JungKook đâu Mary?

- Cậu ấy có vẻ không khỏe, tôi đã chuẩn bị cháo thịt bằm và nước ép cà rốt đây. - Mary đặt ly nước vào khay, giờ chỉ cần đợi thêm vài phút cho cháo chín hẳn.

- Sao bà không bảo với con sớm? - Gã nhíu mày.

Mary nhàn nhạt đẩy gọng kính mạ bạc của mình lên, giọng xen lẫn chút mỉa mai:

-  Lúc trước cậu chủ dặn tôi dù JungKook có làm gì cũng đừng báo cho ngài, nói là phiền phức, tự giải quyết, - bà len lén liếc gã một cái, xoay người trở lại vào bếp, lẩm bẩm mấy câu đủ để gã nghe thấy:"Đem gái về trêu em, JungKook bé bỏng không tủi thân đến đổ bệnh mới lạ, hazz... thỏ con đáng thương thật mà."

- Này, tôi nghe hết đấy! - Kim gầm gừ, nhìn chòng chọc cái người đã chăm sóc cho mình từ bé tới giờ. Ừ thì đúng là chuyện này gã quá đáng thật nhưng trước giờ gã trêu em đâu phải ít, em đơn thuần như vậy, thậm chí còn không hiểu để mà buồn đâu. Gã cũng chỉ là... muốn thấy hết từng bộ dạng, từng sắc mặt của thỏ Jeon thôi...
1

- Hừ, đã vậy thì lúc trước còn cứu làm chi, để người ta thương nhớ, một thân nhỏ xíu lặn lội mấy nghìn cây số đi tìm, đúng là lòng lang dạ sói mà, - Bà gấu Mary vừa nêm nếm gia vị cho phần đồ xào dành cho Kim vừa nói, còn cố ý cho thêm một muỗng ớt đầy vào.
11

- Cứu?! Cứu gì?! - Gã sững sờ.

- Thì hồi cấp một đó, cậu chủ cắm trại dưới chân núi, ăn thịt nướng no nê xong chạy ra bờ sông chơi, lúc đó nước chảy siết lắm mà cũng lội xuống cứu người ta lên đó, ôi trời, JungKookie xứng đáng được gả cho một người tốt hơn nhiều cơ, bé ngoan quá chừng!
5

Người ta?! JungKookie?!? Quả bóng màu trắng?! - Gã dần dần nhớ lại ký ức của mình, còn chưa kịp hỏi tiếp đã thấy Mary muốn bưng khay thức ăn lên cho JungKook. Nghĩ cũng không kịp nghĩ, Taehyung ngay tức khắc chộp lấy:"Để con, con đem lên cho em."


- Thôi khỏi cần, bé nó lần này bệnh dữ lắm, còn không cho bà già này vào phòng sợ lây nữa cơ đấy! Cậu đừng có mà bày trò trêu em nữa, em nhỏ chết cậu mới vừa lòng hả?!

-  Lần này con không trêu thật mà, bà cũng cần phải coi chảo đồ xào, nó mà cháy khét thì ai ăn chứ?!

Chần chừ dây dưa một hồi nghe mùi chín tới của thức ăn Mary mới mím mím môi chịu để cho gã chăm em, không quên cảnh cáo:

- Cậu chủ mà làm gì em nữa, bà đây liều cái mạng già này với cậu!
8

Kim Taehyung vội vội vàng vàng bưng khay chạy lên tận lầu ba, trước khi gõ cửa còn chỉnh chỉnh quần áo tóc tai cho gọn gàng một xíu.
1

Cốc cốc cốc.

Một lúc sau mới nghe âm thanh mềm mại:"Bà ơi, bà để trước cửa cho con nha!"

- Không phải bà, là ông xã của em. - Gã nói to.
2

...

...

Một lúc sau nữa, gã mới nghe em ngập ngừng trả lời:"Ông-ông xã để trước cửa cho em..."

- Không, em mau mở cửa đi, - gã dứt khoát.

Jeon JungKook sợ sệt nếu gã biết chuyện gã sẽ lại bày trò trêu em nữa, giọng run run đáp lại:"Hong chịu, e-em hong mở..."

Kim Taehyung Nghe vậy liền không có kiên nhẫn, lần đầu tiên em dám cãi lời gã đó nha, thế là Kim rút chìa khóa dự phòng mở cửa cái rẹt.
5

Tầm mắt gã nhìn xung quanh, đây cũng là lần đầu tiên gã vào phòng em. Jeon JungKook ngồi trên giường trùm chăn kín mít, trong lòng còn ôm một củ cà rốt bông to mềm. Hai mắt tròn xinh nhìn gã:

- Em, em nói hong chịu mà... ông xã đi ra ngoài đi...

- Chồng em mà em cũng dám đuổi?? Hửm?! - Kim bưng khay thức ăn tiến lại gần giường, gã vừa ngồi xuống em đã tự động nhích ra xa, gã đưa tay muốn kéo em đã rút chạy xuống khỏi giường, gã hậm hực:"Gì đấy? Ông xã em là virút bệnh hay gì?!"
5

- Át xì! Dạ hong... lúc trước, ông xã, ông xã nói là em phải cút xa xa ra một chút... - Jeon hắt xì một cái, tay lại càng kéo chăn quấn chặt cơ thể mình hơn, đứng ở góc phòng trả lời gã.

Kim Taehyung cứng họng, vừa tức bản thân vừa bực vì sao em nhỏ này chẳng có chút tham mưu gì hết, chẳng phải lấy được chồng giàu phải tìm mọi cách quyến rũ dụ dỗ người ta mới đúng sau, hừ!

- Em, lại đây, - gã chỉ vào chỗ bên cạnh giường.

Jeon đứng im lìm, lắc lắc cái đầu nhỏ.

- Tôi nói em lại đây! - Gã gằn giọng.

Cả người thỏ rung lên một cái, chần chừ chần chừ cuối cùng vẫn vừa sợ vừa tiến lại gần miệng sói, ai biểu người ta là ông xã của em cơ chứ, huhu.

- Ngồi im ở đây, nghe lời đi, tôi đút cháo cho em. - Kim khuấy cháo thổi thổi cho bớt nóng, mắt không rời khỏi bạn nhỏ Jeon có ý định chạy trốn ở kế bên.

- A, e-em tự ăn - Jeon luống cuống vươn cả hai tay muốn đỡ lấy bát cháo.

- Không, tôi đút em ăn, - gã khẳng định thêm một lần nữa, lúc này vì động tác vươn tay của em mà cái chăn rơi xuống chỉ che phần dưới. Em mặc một cái yếm ngắn cũn chỉ buộc dây ở phần cổ, ngực có chút nhô lên, hai hạt đậu nhỏ ẩn ẩn hiện hiện dưới lớp lụa mỏng, da thịt trắng nõn thường ngày bây giờ đều ửng hồng thích mắt. Cái em đang mặc đó, trông giống như áo lá của mấy bé mới dậy thì ấy.


Chưa kịp nhìn rõ thì em đã vội vội vàng vàng tấm lấy cái chăn trùm lại kín mít, hai gò má lại còn đỏ hơn lúc trước:"Ông, ông xã, em tự ăn được... ông xã đi ra ngoài đi mà."

- Em ngại cái gì? Ông xã không trêu em, bây giờ em phải ăn ngoan mới mau khỏe được, - Kim trấn tĩnh bản thân, đưa muỗng cháo đã thổi nguội bớt đến gần miệng em.

Thỏ Jeon vẫn còn ngượng ngùng, hai tai trắng muốt đều cụp xuống, em nhìn cháo và nước ép với vẻ lo lắng, sợ là bản thân lại bị đau bụng vì uống nước máy...

Kim Taehyung cũng biết bản thân tự làm tự chịu, đem muỗng cháo ăn vào miệng, uống một ngụm nước ép:"Đó, thấy không? Tôi thật sự không bày trò trêu em nữa."

JungKookie lúc này mới yên tâm đôi chút, há miệng ngoan ngoãn ăn cháo ông xã đút cho. Mới ăn được 2, 3 muỗng đã thấy Mary xông vào:"Sao? Sao rồi? Taehyung có làm gì quá đáng không con?!"
2

Sáu mắt nhìn nhau, bà gấu Mary thấy gã đang đút cháo em nhỏ ăn thì cũng dịu lại, tới gần hỏi han em:"JungKookie, con thấy đỡ hơn chưa?"

Thỏ nhỏ lắc lắc đầu, miệng còn hơi mếu. Mary đặt tay lên trán em, thấy nhiệt độ ấm ấm chứ không nóng mấy, tầm mắt bị cần cổ trắng sữa lốm đốm mấy chấm hồng nhỏ xíu xiu gây chú ý. Nhận ra đó là cái gì, Mary đứng phắt dậy, tức giận đùng đùng kéo Kim Taehyung ra ngoài, gã chỉ kịp dặn em tự đút ăn một lúc sẽ quay lại ngay.

Mary búng vào trán gã một cái:

- Cậu Kim, cậu... cậu lại bày trò gì nữa đấy?! Cậu có nhổ nước bọt vào thức ăn của em không?!

- Ơ?! Không có, tôi không làm thế?

- Vậy tại sao biểu hiện của hạt Gode lại xuất hiện trên cơ thể em? Hạt Gode chỉ phản ứng với ADN của

loài sói mà thôi.

- Hạt Gode?! - Gã dường như nhớ ra gì đó.

- Đó là một loại hạt được gia đình Kim phía Tây sản xuất, dùng để tăng khả năng thụ thai cho động vật khác loài nếu muốn cưới người thuộc dòng dõi Sói Xám. Vì nó rất đắt nên chắc hẳn ông nội đã đưa cho em uống, còn cậu lần này lại nhổ nước bọt vào đồ ăn của em? Cậu có biết khi hạt Gode phản ứng mà cơ thể chủ không được duy trì lượng ADN của sói thì sẽ rất khổ sở không? - Mary tức giận xổ một tràng.

Kim Taehyung cũng từng nghe qua loại hạt này, còn có, hạt Gode một khi đã phản ứng với ADN của ai thì nó sẽ nhận ngay người đó là duy nhất. Nếu tiếp nhận ADN của con sói khác thì cơ thể chủ sẽ đau đớn như bị kim đâm vào tủy. Gã không hề nhổ nước bọt vào thức ăn của em mà do hôm qua. Tối hôm qua em liếm vết thương cho gã, có máu, có ADN của gã. Hơn nữa, vết thương được em liếm xong bây giờ đã lành hẳn luôn, rất thần kì.

- Cậu làm thế này làm sao em có thể cưới người khác được nữa chứ? Đến lúc cậu đòi ly hôn với em, em phải sống như thế nào đây?! Tôi cảm thấy xấu hổ với em, tôi đã nuôi dạy cậu từ nhỏ nhưng cậu lại trở thành một người như thế này... - Mary vừa nói vừa rơi nước mắt, cuối cùng vẫn là bất lực bỏ đi, bà cũng đâu thể làm gì khác cơ chứ cùng lắm sẽ đưa em rời đi, tìm gia tộc Kim ở phương Tây xin thuốc giải.

Kim Taehyung lúc này cảm xúc lộn xộn hết cả lên, dường như đã tính toán cái gì đó, gã vào phòng em. Thỏ ngoan đã tự ăn hết hơn một nửa tô cháo, còn đang vui vẻ uống sạch ly nước ép cà rốt kia. Gã đưa tay xoa đầu em:"Bé ngoan, ăn hết rồi này."

JungKookie cảm thấy dễ chịu hơn một chút, em dịu dàng:

- Ông xã ơi, chút nữa em dọn cho, ông xã còn đi làm nữa.

- Hôm nay không làm nữa, ông xã ở nhà chăm em. Em... có phải đang khó chịu lắm không? - Gã véo véo má đứa nhỏ, không hài lòng với việc em vẫn trùm chăn kín mít.

Jeon JungKook lắc đầu, xong lại gật gật đầu.

Kim dọn dẹp ly tách qua chỗ khác, gã ngồi bên mép giường, không để em kịp nhích ra xa đã kéo người bắt đứng trước mặt mình. Gã cầm tay em, giọng doạ người:

- Hôm qua em lén vào phòng ông xã đúng không?

- D-dạ? Dạ hong có, hong có đâu, - Em vụng về nói dối.

- Sáng dậy ông xã phát hiện mất vài món đồ...

- Em, em hong có lấy, hong có mà, - JungKookie rơm rớm nước mắt, nghe đã thấy sợ, tộc Thỏ của em có một quy định ai mà ăn trộm đồ sẽ bị đánh chết luôn đó!

- Vậy là em đã vào phòng thật nhỉ? Còn nói dối nữa, phải phạt em thôi.

- P-phạt?! Phạt ạ?! Ông xã phạt em ạ?! - Thỏ ngốc sợ đến run cả chân, chớp mắt ngấn nước nhìn gã họ Kim. Cưới nhau được mấy tháng rồi em chưa bao giờ làm sai để bị phạt đâu nha.

Ầyyy, tại sao người cảm thấy ngại lại là mình nhỉ, em nhỏ này đơn thuần thật mà... - Gã nghĩ
2


- Em bỏ cái chăn ra, không được quấn trên người nữa, khó chịu chỗ nào đưa ông xã xem?! - Gã kéo cái chăn của em. Sức lực của thỏ sao mà bì lại được với sói Kim hung hăng, gã quăng cái chăn ra chỗ khác. Em chỉ có thể ôm khư khư cà rốt bông trong lòng, che đi đầu vú nhô lên cùng nơi riêng tư phía dưới.

- L-lúc nãy ông xã xông vào, em chưa kịp mặc quần áo đâu... tộc thỏ chúng em, đi ngủ không có mặc đồ... - Jeon nhìn đi chỗ khác mà nói, hai tai đáng thương cụp xuống. Thân hình nhỏ nhắn xinh xắn, các khớp xương hồng hồng, đùi non láng mịn ngại ngùng cọ vào nhau.

Kim còn để em xoay một vòng để gã "kiểm tra" cho kỹ, phía dưới chân thỏ mang tất trắng, hai cánh mông tròn lẳn được đồ lót vải lụa ôm lại, ở nơi đùi non còn có mấy vệt cào đỏ đỏ hồng hồng. Gã quăng luôn củ cà rốt bông, nắm lấy hai tay em. Phát hiện đồ lót rất dễ thương, phía trước mu thịt in hình một quả dâu đỏ mộng, còn có cái nơ nho nhỏ.

- Em tự cào chỗ này hử?! - Gã rất tự nhiên đưa tay sờ sờ đùi em, ngón cái gảy nhẹ vài cái lên chỗ thịt mềm gần đáy quần lót của đứa nhỏ. Ừ thì em là người của gã, ngon như vậy ngu gì mà không húp.
1

- Dạ, em cào ưm... tại nó ngứa...

Taehyung đưa một tay ra sau đẩy em lại gần gã, mũi sói siêu nhạy, rất nhanh đã ngửi ra mùi sữa tắm dâu tây trên bụng em, gần dưới quần lót mùi lại càng đậm hơn. Tự cảm thấy bản thân như biến thái, còn tưởng tượng được vị dịu ngọt đáng yêu đó nữa, liên tục hít hít bụng nhỏ của em, giọng gã khàn đi:"Bé nhỏ, thơm quá chừng."

- Ông xã ơi, đừng ngửi nữa, hức... em khó chịu... - Jeon mếu khóc, hạt Gode đang phản ứng dữ dội mà em thì lại chẳng biết gì về nó.

Kim Taehyung dứt ra khỏi cơn ghiền của mình, hai bàn tay to vẫn còn nuối tiếc nắn nắn cánh mông mềm mại:
2

- Ông xã giúp em dễ chịu nhưng trước tiên, em giúp ông xã liếm liếm vết thương có được không?

JungKookie nghe vậy liền nắm tay gã nhìn nhìn, thấy mấy vết cào rõ ràng đã lành lại rồi. Tộc thỏ của em sống ở nơi hoang dã, được ưu ái ban cho khả năng chữa thương bằng nước bọt, chỉ cần liếm liếm mấy cái là khỏi. Mấy vết thương của gã em đều liếm hết rồi cơ mà?!

Kim biết em thắc mắc cái gì, gã cầm tay em đặt lên đũng quần mình, nói dối mà mặt không biến sắc:

- Chỗ này của ông xã bị thương, sưng trướng lên, rất đau.
30

Jeon JungKook chầm chậm ngồi xuống đối mặt với nó, chăm chú nhìn kỹ, lòng bàn tay đúng là cảm nhận được cái gì đó cồm cộm lên, nóng bừng. Em đưa tay muốn kéo khóa quần gã xuống liền bị cản lại. Âm giọng trầm đục:

- Ngoan, dùng miệng em cởi.

Thỏ ngốc bị sói dụ, thấy vẻ mặt giả vờ đau đớn của gã liền tin răm rắp, môi hồng sáp lại gần đã nghe mùi hương hoang dại đặc trưng của loài sói. Răng thỏ cắn lấy khóa kéo, loay hoay một lúc cũng cởi được. Lại tiếp tục cắn lấy mép quần lót của gã, thứ đàn ông thô bự đó ngay lập tức bật ra đập thẳng lên mặt em...
1

Jeon Jeon bị doạ cho sợ, mắt to tròn rưng rưng:

- Ông xã, sư-sưng to như vậy là đau lắm ạ?!

Kim xoa đầu em, không nhịn được mà nắm tai thỏ trắng muốt kéo lên, ịn môi em lên đầu khấc cứng bự của gã:

- Ừ, rất đau, em mau liếm liếm chữa thương cho ông xã, há miệng ra nào, không được cắn đâu nhé, bé cưng.
4

...

Tui viết vội nên nếu có sai chính tả hãy cmt nhắc tui nhaaaa
3



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện