"Đúng rồi, chủ tịch, tập đoàn Diệp Thị trên tỉnh nói có một dự án muốn hợp tác chung với chúng ta".
“Tập đoàn Diệp Thị?”, Bạch Diệc Phi hơi có chút bất ngờ.
Long Linh Linh gật đầu nói: "Đúng vậy, hơn nữa dự án có giá trị lên đến hàng chục tỷ".
"Hàng chục tỷ sao? Tôi nhớ là tập đoàn của chúng ta từ trước tới giờ chưa từng hợp tác với bên tập đoàn Diệp Thị, vì sao bọn họ lại tìm chúng ta?”, Bạch Diệc Phi hỏi.
Long Linh Linh lắc đầu, ý là cô ta cũng không biết.
Bạch Diệc Phi thấy vậy khẽ cau mày: "Cô cứ tìm hiểu bên tập đoàn Diệp Thị đó trước đã, có tin tức gì kịp thời báo lại cho tôi".
“Vâng, chủ tịch”, Long Linh Linh trả lời.
Bạch Diệc Phi lại hỏi: "Liễu Thị thế nào rồi?"
"Những sản nghiệp đứng dưới tên Liễu Chiêu Phong về cơ bản đã phá sản, cửa hàng cũng đều đã đóng cửa...".
Bạch Diệc Phi gật đầu, cảm thấy rất hài lòng.
Văn phòng Tập đoàn Liễu Thị.
Trên chiếc sô pha tiếp khách có năm người đang ngồi.
Người ngồi ở vị trí chủ toạ là Liễu Long, cả người mặc bộ vest màu xám, thần thái phấn chấn, một người khác là Liễu Tiêu Dao, ba người còn lại là hai người đàn ông và một phụ nữ trông rất gợi cảm.
Người phụ nữ gợi cảm cất giọng dịu dàng: "Tập đoàn Tân Tây đã bị tập đoàn Thuỷ Tinh mua lại".
“Chắc chứ?”, Liễu Long trầm giọng hỏi.
Người phụ nữ gật đầu: "Đúng vậy, hơn nữa tập đoàn Thuỷ Tinh này gần đây mới xuất hiện, tôi đoán là mới được thành lập không lâu".
Lời vừa dứt, Liễu Long trầm tư một hồi, sau đó nhìn sang phía Liễu Tiêu Dao ở bên cạnh hỏi: "Tiêu Dao, con nghĩ như thế nào?"
Liễu Tiêu Dao khi nghe những lời này thì trong lòng rất phấn khởi, Liễu Chiêu Phong bây giờ coi như là bị phế rồi, tập đoàn Liễu Thị trong tương lai sẽ chỉ là của mình gã thôi!
Ý nghĩa đằng sau câu hỏi của Liễu Long phỏng chừng là đang thử gã, gã nhất định phải biểu hiện thật tốt.
Sắc mặt Liễu Tiêu Dao trầm xuống nói: "Tập đoàn Thuỷ Tinh mới thành lập cách đây không lâu mà có thể chống lại Tập đoàn Hầu tước, đồng thời thâu tóm Tập đoàn Tân Tây, như vậy chỉ có hai khả năng".
"Thứ nhất, thực lực của tập đoàn Thuỷ Tinh rất mạnh, thậm chí còn có hậu phương vô cùng vững chắc”.
"Thứ hai, chủ tịch của tập đoàn Thuỷ Tinh là một kẻ liều mạng, điếc không sợ súng".
Lời vừa dứt, mấy người ngồi tại đó đều gật đầu tán thành, ngoại trừ Liễu Long.
Liễu Tiêu Dao lại nói tiếp: "Đương nhiên, một người có thể trong thời gian ngắn, âm thầm xây dựng lên một cơ ngơi như tập đoàn Thuỷ Tinh hiện nay thì tuyệt đối không phải là một kẻ liều mạng, điếc không sợ súng, mà ngược lại vị chủ tịch này là một người rất có thủ đoạn”.
Liễu Long lúc này mới hài lòng gật đầu.
"Không tệ!"
Liễu Tiêu Dao được Liễu Long khen ngợi thì rất vui mừng, nói tiếp: "Chủ tịch, chút nữa con sẽ nhờ người đi điều tra Tập đoàn Thuỷ Tinh này xem có phải bọn họ có thù oán gì với Tập đoàn Hầu tước hay không, nếu có cơ hội, chúng ta có thể hợp tác với tập đoàn Thuỷ Tinh để đối phó với tập đoàn Hầu Tước”.
Liễu Long nghe vậy thì rất sửng sốt: "Các cô cậu định đối phó với tập đoàn Hầu tước?"
“Vâng”, Liễu Tiêu Dao gật đầu một cách kiên định: “Chủ tịch, chúng ta và tập đoàn Hầu Tước coi như đã trở mặt với nhau, cũng đã đắc tội đến mức không thể đắc tội hơn được nữa rồi, con cho rằng, trong tương lai Tập đoàn Hầu Tước chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha cho chúng ta. Nếu đã như vậy, tại sao chúng ta lại không nắm quyền chủ động trong tay?”, Liễu Long nghe xong thì yên lặng suy nghĩ.
Những gì Liễu Tiêu Dao nói không phải là không có lý, mối quan hệ giữa họ và tập đoàn Hầu Tước gần như là không còn cơ hội để hoà giải nữa rồi, chuyện đã đến nước này, ông ta tin là sau khi tập đoàn Hầu Tước xử lý hết các sản nghiệp của Liễu Chiêu Phong thì chắc chắn sẽ không bỏ qua cho những sản nghiệp khác của Liễu Thị, nếu đã như vậy thì đối sách tốt nhất là ra tay trước để chiếm lợi thế.
Vì vậy, dưới sự ngầm đồng ý của Liễu Long, Liễu Tiêu Dao đã cử người đi điều tra tập đoàn Thuỷ Tinh.
......
Buổi trưa, Bạch Diệc Phi nhận được điện thoại của Hà Viên Viên.
"Alo, Bạch Diệc Phi, hôm nay vừa hay tôi có việc phải đến Hầu Tước, cùng nhau ăn bữa cơm nhé!”
Bạch Diệc Phi hơi ngẩn ra, nói thật, tuy rằng Hà Viên Viên từng là nữ thần từ thời đại học của Bạch Diệc Phi, nhưng bọn họ cũng không tiếp xúc gì nhiều.
Sau này, khi anh trở thành chủ tịch tập đoàn Hầu Tước, cùng lắm là mua lại công ty của Hà Viên Viên, nhưng Hà Viên Viên lại không biết thân phận thật sự của anh, cho nên mối quan hệ giữa hai người hình như cũng không có thân thiết đến vậy nhỉ?
Bạch Diệc Phi không biết nên trả lời như thế nào, nếu từ chối, thì ngại người ta có lòng mời ăn bữa cơm, còn nếu đồng ý, thì lại thấy hình như cả hai cũng không có thân thiết đến mức đó.
Hà Viên Viên nhận ra sự do dự của Bạch Diệc Phi nên có chút không vui nói: "Làm sao vậy? Rốt cuộc là có đi hay không?”
Bạch Diệc Phi có chút bất đắc dĩ, đành gật đầu đồng ý.
Hà Viên Viên nói địa chỉ rồi cúp điện thoại.
Thực ra, Hà Viên Viên cũng cảm thấy khó mà giải thích được, tại sao phải mời bằng được Bạch Diệc Phi ra ngoài ăn cơm?
Nhưng mà điện thoại cũng đã gọi rồi, cùng nhau