Hoắc Thủy Nhi cũng thu lại vẻ mặt vừa rồi, bĩu môi phàn nàn với Cố Đoàn Thuần: “Anh Cố, anh khiến người ta lo quá đấy.”
“…” Cố Đoàn Thuần mặt mày ngờ vực, sao vấn đề thời gian uống cà phê cũng khiến vợ mình lo lắng như vậy sao?
“Thực ra tôi vẫn luôn uống cà phê sau bữa ăn nửa tiếng.”
“Tôi không nói với anh chuyện cà phê!” Hoắc Thủy Nhi ngồi lại sofa, nghiêm túc nhìn Cố Đoàn Thuần.
“Nể mặt hai chúng ta là bạn bè, tôi có lòng tốt nhắc nhở anh vậy, cô thư ký Đinh đó của anh là một người rất khôn ngoan.”
Cố Đoàn Thuần nhìn cô với vẻ hứng thú: “Sao, là vì cô ta không thừa nhận em là… vợ tôi à?”.
Truyện Linh Dị
Ánh mắt anh vô cùng mờ ám, mà lúc này khoảng giữa hai người lại rất gần, Hoắc Thủy Nhi nhìn khuôn mặt anh tuấn trước mắt, não cô bỗng đơ ra.
Hơn nữa sao anh cứ gọi cô là ‘vợ’ mập mờ như vậy chứ…
Mặc dù cô đúng là vợ thật, nhưng chẳng phải họ có thỏa thuận à? Ở riêng hoàn toàn không cần như vậy mà.
“Tôi không có đâu nhé.” Hoắc Thủy Nhi nhích về sau.
Nhưng Cố Đoàn Thuần lại ép về phía trước một chút: “Vừa rồi ghen à?”
Ghen?
Hoắc Thủy Nhi bật cười: “Sao có thể chứ! Mắc mớ gì tôi