Tác giả: Nhan Vũ
Thể loại: Cổ đại, cung đấu, chinh chiến sa trường, thanh mai trúc mã, oan gia, nam tướng quân - nữ tướng quân, cường - cường, #SẠCH_SỦNG_NGỌT, H (đẹp, có nội hàm), yêu thầm, HE.
Độ dài: 87 chương
Tình trạng: Hoàn.
Muôn đời, triều đình luôn có những nước đi khó ai có thể ngờ tới. Một trong số đó chính là cách sử dụng binh quyền.
Ban đầu, chống đỡ biên quan chỉ có một đội quân siêu cường là Tây Bắc, nhưng có lẽ vì quá “cường” cho nên Tiên đế mới tách ra làm hai, là Tây Cảnh Quân và Bắc Cảnh Quân giao cho hai nhà Thẩm và Tạ nắm giữ.
Nhiều năm như vậy, ban đầu từ không phục cho đến hiện tại, dù vẫn còn nhiều bất đồng về tư tưởng nhưng hai nhà Tạ Thẩm đều là trung thần, vẫn lấy đại cục làm trọng mà cố hết sức giữ biên quan được ấm no an lành. Hiện giờ, trọng trách rơi xuống đời con cháu của hai nhà, chính là Tạ Cẩn - Tạ tướng quân và Thẩm Tầm - Thẩm tướng quân.
Đến lúc này, vấn đề mới bắt đầu phát sinh. Ban đầu là chia binh quyền, cái này ai cũng đều hiểu được, thế nhưng ý chỉ ban hôn cho hai đại tướng quân lại là chuyện gì? Thái hậu và Hoàng đế không sợ hai nhà liên kết gây hoạ cho triều đình sao?
Quả thật là không sợ, bởi vì cuộc hôn nhân này nhìn bên ngoài thì vô cùng môn đăng hộ đối, nhưng thực chất bên trong cả hai nhà điều hiểu. Thẩm Tầm là cháu ngoại của Thái hậu, nắm giữ Tây Quân Cảnh, nhưng từ tám năm trước, khi cha mẹ nàng đều hy sinh trong trận chiến với quân Tây Lương, nàng bước chân lên vị trí này từ năm mười bảy tuổi, c hém c hém g iết g iết gần mười năm vẫn không buông bỏ được sự nghi ngờ trong lòng. Và cho đến lúc này, khi nàng dường như sắp chạm vào chân tướng thì đột nhiên bị chỉ hôn cho Tạ Cẩn. Nói không có gì uẩn khúc ai mà tin.
Không thể nói chuyện này là vui hay buồn, bởi vì trước giờ nàng chinh chiến sa trường chưa từng nghĩ đến việc kết hôn, nàng không có thời gian. Mà bên phía Tạ Cẩn, nàng cũng không hiểu rõ suy nghĩ của hắn.
Tính ra, hai người cũng là thanh mai trúc mã đấy chứ, nhưng cũng là oan gia. Đều là con nhà võ tướng lớn lên cùng binh đao, cho nên cứ hễ gặp nhau là muốn so tài. So tới so lui so từ nhỏ đến lớn, cho đến lúc cả hai nắm trọng binh trong tay vẫn còn so. Nhưng khách quan mà nói, ngoài đối phương ra, cũng chẳng thể tìm được ai ngang tài ngang sức để mà đối đầu cả. Nói là đối nghịch, chi bằng nói họ thưởng thức lẫn nhau.
Nhưng thưởng thức và tiến tới quan hệ kết hôn là hai việc hoàn toàn khác nhau, huống chi cả hai đều chưa từng nghĩ tới. Quân lệnh như núi, cũng chẳng còn cách nào khác ngoài chấp nhận. Biết rõ đây là nước cờ của những người điều khiển triều chính, Thẩm Tầm và Tạ Cẩn cũng chỉ có thể phối hợp mà thôi.
Mọi chuyện đã được quyết định, ngày lành cũng nhanh chóng tới, cả hai đều là người rộng lượng sảng khoái, ngoài chuyện có chút hiểu lầm vào ngày tân hôn khiến việc động phòng có chút trở ngại ra thì sau đó tất cả đều ổn.
Vốn dĩ là đã biết rõ về nhau, trong sáng ngoài tối vẫn thường phối hợp vô cùng ăn ý trên chiến trường, lần này lại thêm cơ hội gần gũi, đương nhiên củi khô bốc lửa cháy hừng hực. Thẩm Tầm dũng mãnh can trường, nhưng trên giường vẫn là một cô nương, không e lệ thẹn thùng nhưng cần dịu dàng vẫn có dịu dàng, cần phối hợp vẫn rất chịu phối hợp. (Cho nên truyện gắn tag H là vậy đó.)
Tạ Cẩn thì không cần phải nói rồi, ngoài một bóng lưng mơ hồ của nhiều năm trước, nữ nhân có thể tồn tại trong lòng hắn cũng chỉ có Thẩm Tầm, mà may sao, trong lúc cận kề với nàng hắn lại sung sướng nhận ra, ngay cả cái bóng lưng mà hắn từng tâm niệm đó, cũng chính là nữ nhân duy nhất trong lòng hắn lúc này.
Chuyện tình cảm không có gì sóng gió, nàng tình ta nguyện, tâm đầu ý hợp từ việc công đến việc tư, tuy là bị thiết kế trong ván cờ của vương quyền, nhưng dần dà, cả hai đã cùng nhau tận hưởng những tháng ngày vui vẻ ngọt ngào nhất, trước khi trò chơi thực sự bắt đầu.
Dẫu biết mình chỉ là con cờ, ngay cả cuộc hôn nhân này cũng chỉ là một trong những nước đi của hai phe trong sáng ngoài tối, nhưng bản thân Tạ Cẩn và Thẩm Tầm lại có những suy tính của riêng mình, hôn nhân có thể là bẫy, nhưng họ yêu nhau là thật, triều đình có thể hy sinh binh sĩ, nhưng họ thì không.
Cùng với sự thật về âm mưu cấu kết ngoại bang tám năm trước, các bí mật dần được hé lộ, ngay cả chuyện Tạ Cẩn lén triều đình nuôi một đội quân trong bóng tối cũng bị vạch trần, nhưng người thiết kế bẫy rập đứng phía sau còn muốn gây chia rẽ hai người bọn họ, bắt Thẩm Tầm gánh chịu tội danh phản bội này. Đương nhiên, người ngoài có thể hiểu lầm, nhưng nàng không thể để cho người nam nhân được nàng cất giấu trong lòng nhiều năm hiểu lầm mình được.
Với sự thông minh tài trí đầy bản lĩnh, chỉ trong một đêm, Thẩm Tầm không những cứu được Tạ Cẩn ra khỏi tử ngục, còn thương lượng cho hắn một con đường thoát khỏi bóng tối. Tất cả những điều này, Thẩm Tầm phải trả giá bằng những gì, Tạ Cẩn đều biết.
Trở lại biên quan, gió lồng lộng thổi, mang theo cuồng phong của trận g iết chóc sắp kéo tới. Cùng với sự tiếp tay từ bên trong triều đình, quân ngoại xâm Tây Lương và Phàn quốc hợp lực tấn công biên ải Tây Bắc, lúc này đã không thể phân định rạch ròi Tây Cảnh Quân hay Bắc Cảnh Quân được nữa. Thẩm Tầm với tư cách là đại tướng quân, nàng phân bổ phần lớn binh lực bảo vệ biên quan và đất nước, bản thân mình suất lĩnh một đội quân từng bước giải cứu những tòa thành nhỏ, gây rối loạn từ trong lòng địch.
Cùng với nàng, đội quân bóng tối do Tạ Cẩn thống lĩnh cũng xuất quỷ nhập thần khiến cho quân địch lo âu căng thẳng, nhiễu loạn lòng quân. Tất cả đều là chiến thuật du kích, chuẩn bị cho một trận sống còn mặt đối mặt sắp tới.
Cuối cùng, trận chiến đầy gió tanh mưa máu cũng đã đến, cho dù là vì bốn vạn binh mã oan uổng của tám năm trước, hay là vì cái c hết oan khuất của cha mẹ Thẩm Tầm, hay là vì bí mật thối nát chốn cung đình, và cả những binh lính sẽ ngã xuống trong trận chiến này, thì Thầm Tầm và Tạ Cẩn đều không chùn bước.
“Nếu như chàng c hết, ta cũng sẽ không ngừng lại. Cho nên nếu ta c hết, chàng hãy tiếp tục.”
Không có nếu như.
Ta không để nàng c hết, ta cũng sẽ không. Đánh xong trận này, nguyện cùng nàng làm một đôi phu phụ bình an đến trọn đời. Nghe rõ chưa, Thẩm Tầm?
Một trận chiến máu chảy thành sông, bảo vệ được tôn nghiêm Đại Tuyên, đổi lại được ấm no an lành cho bá tánh. Không có gì hối tiếc.
***
Đây là một truyện H văn, H sinh động, H đẹp, H rõ ràng và H chi tiết. Nhưng không chỉ có H, còn có nội hàm, có tình cảm chân thành giữa hai người yêu thương nhau thật lòng, có tình cảm sâu nặng giữa các chiến hữu vào sinh ra tử, có tình cảm quân thần vừa yêu vừa hận, có sinh ly tử biệt, có chờ đợi ngóng trông, có chịu đựng dày vò, có ngọt ngào của ngày gặp lại. Còn có, sự nhiệt tình giới thiệu của reviewer.
Bình luận truyện