“Sao anh lại ở trong phòng tôi?”
Tỉnh lại, Diệp Nhược Sơ sợ hãi từ trên giường ngồi dậy, toàn thân toát mồ hôi lạnh!
Toàn thân nàng đau nhức, trên người không mặc gì, đến ngay cả…đồ lót cũng không có.
Dấu vết màu đỏ tươi trên khăn trải giường rõ ràng đã nhắc nhở nàng tất cả những chuyện xảy ra tối qua!
Đã xảy ra chuyện gì?
Nàng không phải là đi làm phù dâu cho một người bạn sao, tại sao lại có thể thất thân?
Lại còn là ngủ với phù rể!
“Kĩ năng diễn xuất của cô đủ để đi làm diễn viên, hơn nữa còn thừa sức.
”
Thẩm Mặc Hàn nghiêng người dựa vào cửa phòng tắm, có chút thờ ơ cười lạnh nói.
Diệp Nhược Sơ nhíu mày, “Anh có ý gì?”
Thẩm Mặc Hàn híp mắt lại, nhìn nàng từ trên xuống dưới, “Đầu tiên là thu hút sự chú ý của tôi, sau đó nhân lúc tôi say rượu lẻn vào phòng, không thể không phủ nhận, một loạt sự sắp xếp này rất thỏa đáng….
”
Diệp Nhược Sơ đè nén ngọn lửa mãnh liệt trong lòng, sắc mặt cũng lạnh xuống “Anh xác định bản thân mình không bị chứng ảo tưởng chứ, có cần đi bệnh viện không?”
Thẩm Mặc Hàn ngồi xuống ghế sô pha, hai chân dài đan chéo nhau, đốt một điếu thuốc.
“Cô nên được trả phí,vì những gì cô đã bỏ ra đêm qua, đương nhiên sẽ được đền đáp lại, nói đi, cô muốn nhận được gì?”
“Quả thật là bệnh không nhẹ!”
Diệp Nhược Sơ đưa tay kéo chăn ôm lấy thân mình, mở miệng hỏi “Số phòng của anh là bao nhiêu?”
“8804” Thẩm Mặc Hàn nhàn nhạt nhìn nàng.
Cô đến cuối cùng là muốn làm gì, hắn hơi có chút hứng thú….
Diệp Nhược Sơ tìm thấy điện thoại của lễ tân khách sạn, quay số, rồi bật loa ngoài “Xin hỏi, số phòng của tôi là bao nhiêu?”
“Xin chào quý khách, số phòng của ngài là 8802.
”
8802?
Nét mặt Thẩm Mặc biến đổi, thân thể cứng lại.
Vừa rồi không dám chắc chắn rốt cuộc là lỗi của ai, bây giờ sự thấp thỏm không yên trong lòng Diệp Nhược Sơ đã hạ xuống, cũng đã có sức lực.
“Thẩm thiếu gia hiện tại giải thích thế nào? Kỹ xảo cao siêu, còn có thể an bài thỏa đáng như vậy, trả giá và đền đáp, anh có cảm thấy rất nực cười không?”
Trong lòng có sức lực, ngữ khí của nàng cũng có khí thế.
“Trong khi sự việc chưa được làm rõ đã sớm đưa ra kết luận? Người bị hại là tôi, không phải Thẩm thiếu gia, những lời anh vừa nói, Thẩm thiếu gia có phải nên xin lỗi tôi?”
Diệp Nhược Sơ ngang đầu ưỡn ngực nhìn về phía hắn, đường nét kiên cường, đường quai hàm sắc bén như dao, mang theo nét gợi cảm đặc thù của nam nhân, chỉ là đôi mắt sâu và nguy hiểm như một con báo, khiến cho người ta có chút kinh hoảng còn có đứng ngồi không yên.
Nhưng dù vậy, nàng vẫn muốn rửa sạch sự trong trắng của chính mình, bảo vệ tôn nghiêm của mình, nếu như hắn không xin lỗi, nàng nhất định sẽ dây dưa đến cùng!
Tâm trí của nàng còn đang hoạt động kịch liệt, đột nhiên một thanh âm trầm thấp truyền tới:
“Xin lỗi.
”
“A?”
Hắn dễ dàng như vậy liền xin lỗi, Diệp Như Sơ chưa thể phản ứng lại, kinh ngạc nhìn hắn.
Tàn thuốc ở trong gạt tàn dụi tắt, Thẩm Mặc Hàn từ tốn nói, “Xin lỗi, tối hôm qua tôi uống nhiều rượu, đã đi nhầm phòng.
”
Diệp Như Sơ đã chuẩn