Rất nhanh chóng cảnh sát đã ập vào nhà họ Lâm và bắt giữ hai mẹ con Lâm Dao Dao, dù Lý Huệ có liên quan đến vụ việc giết chết bà ngợi hay không thì vẫn không thể phủ nhận mình có liên quan đến vụ án bắt cóc Lâm Uyển Bạch rồi đem bán cho kẻ khác. Lâm Dao Dao đương nhiên không chịu khuất phục, cố hết sức vùng vẫy để thoát ra, miệng thì luôn cầu cứu Lâm Dũng Nghị nhưng tất cả hoàn toàn đều không có tác dụng. Chẳng mấy chốc, Lâm gia ồn ào lại trở về trật tự của nó, im ắng đi và chỉ còn hai người đàn ông trong phòng khách rộng lớn. Đến lúc này, Hoắc Trường Uyên mới tìm cách lừa gạt Lâm Dũng Nghị, hòng muốn ông ta giúp mình một tay tìm kiếm Lâm Uyển Bạch.
"Chủ tịch Lâm, ông biết gì không? Việc tôi hại công ty của ông ra nông nỗi như ngày hôm nay không chỉ có liên quan đến hai mẹ con Lâm Dao Dao mà chủ yếu là bởi vì Tiểu Bạch đã bỏ tôi mà đi…"
"Vậy…"
"Chỉ cần cô ấy trở về và nói một tiếng, tôi sẽ giúp Lâm thị vực dậy thị trường, không cần phải lo nợ vốn hay bất kì vấn đề tài chính nào nữa cả."
Lâm Dũng Nghị nghe xong mắt sáng rớ: "Hoắc tổng, cậu đã nói thì không được nuốt lời đâu đấy! Ngay bây giờ tôi sẽ đi tìm cho bằng được Uyển Bạch, cậu đợi tôi đưa con bé trở về nhé!"
Lâm Dũng Nghị định quay đầu rời đi thì bị Hoắc Trường Uyên ngăn lại: "Khoan đã!"
"Hoắc tổng, còn việc gì nữa ạ?"
Hoắc Trường Uyên giơ ba ngón tay ra trước mặt Lâm Dũng Nghị: "Kỳ hạn ba ngày! Sau ba ngày nếu không đưa cô ấy lành lặn trở về bên tôi thì ông tự đi đào mồ chôn mình là vừa rồi."
Lâm Dũng Nghị đổ mồ hôi hột, nhưng làm sao có thể từ bỏ cơ hội lớn thế này: "Vâng, nhất định tôi sẽ mang con bé về đây trong vòng ba ngày!". Nói xong ông ta liền lái xe bỏ đi, không rõ định đến đâu. Thực chất chính Lâm Dũng Nghị cũng không biết mình nên đến đâu để tìm cô.
- -------------
Ở chỗ tạm giam, Lâm Dao Dao và Lý Huệ không ngừng la hét, một hai đòi gặp mặt Lâm Dũng Nghị. Cảnh sát quá mệt mỏi nên cũng giúp họ gọi điện cho ông ta, nhưng thời giờ ở đâu mà Lâm Dũng Nghị quan tâm đến mấy chuyện này chứ? Để hai mẹ con họ trong đó mấy ngày có sao đâu, còn nếu không tìm được Lâm Uyển Bạch trong mấy ngày tới thì cuộc đời ông thảm rồi. Vì vậy, Lâm Dũng Nghị không chút thương tình chặn cả số của cảnh sát. Hai mẹ con Lâm Dao Dao thấy vậy càng phản ứng dữ dội, bây giờ chỗ dựa duy nhất của bọn họ cũng đã không còn nữa. Lâm Dao Dao bật khóc nức nở, ôm lấy mẹ mình để mong được một chút sự an ủi cuối cùng. Cho đến lúc này ả ta mới bắt đầu hối hận về những chuyện mình đã làm ra.
Còn ở bên phía Hoắc Trường Uyên, đã lỡ trả thù thì phải làm cho trót. Hắn không chút tiếc tiền mà bỏ một lượt mấy trăm ngàn đô chỉ với một yêu cầu duy nhất là đẩy nhanh hết tốc lực tiến trình vụ án này, đồng thời khiến bên phạm tội phải chịu hình phạt nặng nhất. Đương nhiên đã nhận tiền thì phải làm, vụ án bắt cóc và giết người vốn cần ít nhất một tuần để điều tra rõ ngọn ngành cũng như chuẩn bị phiên toàn phá án, mà chỉ nay mai đã bắt đầu lấy lời khai và cho ra tòa.
Hoắc Trường Uyên và Giang Phóng từ đầu đến cuối buổi lấy lời khai đều đứng cùng cảnh sát trưởng để âm thầm quan sát, nhưng có một điều hắn không ngờ tới là từ việc bắt cóc đến giết người, cũng như xóa chứng cứ đều là do một mình Lý Huệ nhận tội, còn Lâm Dao Dao từ đầu đến cuối chỉ là đồng phạm. Chiếc video được khôi phục chứng minh có người lén vào phòng bệnh của bà ngoại để tiêm thuốc không quay được rõ mặt, còn ống kim tiêm được tìm thấy lại không hiện rõ dấu vân tay của Lâm Dao Dao. Tóm lại chuyện nhận hết tội
về mình và khiến người khác tin là một điều vô cùng khả thi. Không chỉ vậy, Lâm Dao Dao cũng cực kì hợp tác, luôn miệng bảo mình không biết và đổ hết mọi tội lỗi lên đầu mẹ mình.
Hoắc Trường Uyên đứng bên ngoài nghe hết hai lời khai, sau đó vừa cười vừa lắc đầu. Đây là tình mẫu tử thiêng liêng nên mẹ nhận tội thay con gái hay là con gái bất hiếu ép mẹ mình vào chỗ chết đây? Diễn cảnh tưởng chừng chỉ có trong phim, bây giờ hắn thực sự đã được chứng khiến tận mắt rồi. Sau đó Giang Phóng hỏi nhỏ anh:
"Cậu chủ, lời khai sai như vậy thì chúng ta…"
Hoắc Trường Uyên đột nhiên ra dấu ngưng lại: "Mặc kệ bọn họ. Lý Huệ đã từng đối xử rất tệ với mẹ con Tiểu Bạch, bây giờ để một mình bà ta gánh tội coi như thù cũ nợ mới cũng đã xong. Vụ án này cần kết thúc sớm thì tôi mới có thể chuyên tâm tìm kiếm tung tích của cô ấy được. Lâm Dao Dao kia thì cứ đợi sau khi Tiểu Bạch trở về cho chính tay cô ấy tính sổ."
Giang Phóng gật đầu, trong lòng có phần hơi bất ngờ và cũng vô cùng thán phục. Trong một thời gian ngắn như vậy, Hoắc Trường Uyên vừa lật đổ Lâm thị, lại theo sát vụ án bắt cóc giết người, còn không ngừng tìm kiếm Lâm Uyển Bạch nhưng mọi kế hoạch trong đầu hắn đều được sắp xếp theo một chuỗi vô cùng hợp lí, quả đúng xứng đáng là người để anh thờ làm chủ cả đời!
Sau ngày lấy lời khai đó, ngày hôm sau hai mẹ con Lâm Dao Dao lập tức được đưa thẳng lên tòa xử án. Kết quả dường như hoàn toàn diễn ra theo sự sắp đặt của hai mẹ con họ, khi Lý Huệ liên tục mắng chửi Lâm Dao Dao trước tòa rằng ả ngu ngốc không biết giúp bà ta làm chuyện ác, ngược lại Lâm Dao Dao đóng vai bạch liên hoa, một lòng muốn mẹ cải tà quy chánh.
Kết quả vụ xử án, Lý Huệ bị mười sáu năm tù vì chủ mưu bắt cóc và giết người, còn tội của Lâm Dao Dao được giảm đến án treo vì có công tố cáo những âm mưu của mẹ mình mà phía cảnh sát chưa điều tra được. Lâm Dao Dao được thả tự do, sau khi trở về nhà liền phát hiện nhà mình đã bị niêm phong để bán trả nợ cho số tiền thất thoát từ Lâm thị. Đáng lẽ căn nhà này vẫn chưa đến hạn cầm cố, nhưng Hoắc Trường Uyên đã nói muốn trả thù thì phải làm cho tới nơi tới chốn. Lâm Dao Dao sau khi bị đuổi đi thì đơn thân lẽ bóng, không biết phải đi đâu, đành nghĩ đến những họ hàng của mình, nhưng bọn họ ngày thường nịnh hót nhà ả chỉ vì bọn họ là dòng chính, giàu có nhất dòng họ. Còn bây giờ nhìn xem, một đồng xu Lâm Dao Dao cũng không có để bỏ túi, nên đi đến đâu liền bị họ hàng phớt lờ và tránh xa đến đó.
Lâm Dao Dao vừa đi trên đường vừa không ngừng chửi rủa bọn họ hàng vô lương tâm, sau đó quay sang mắng mỏ Hoắc Trường Uyên và Lâm Uyển Bạch, đến cả Lâm Dũng Nghị cũng không tha. Chính vì bọn họ nên cuộc đời cô mới ra nông nổi này, chính vì bọn họ mà cô mới phải hy sinh mẹ mình, để một mình bà chịu án tù mười sáu năm. Lâm Dao Dao đứng giữa trời, tự lập lời thề dù có phải chết đi ả cũng phải lôi Lâm Uyển Bạch và Hoắc Trường Uyên xuống chết cùng, để bọn chúng phải nếm mùi đau khổ, để Lý Huệ không hy sinh một cách oan uổng!
Còn về phía Lâm Dũng Nghị, ba ngày trôi qua nhưng ông ta vẫn chưa tìm được một chút tin tức nào của Lâm Uyển Bạch. Vì sợ khi trở về sẽ phải gánh đống nợ trên vai nên ông ta đã rút hết số tiền còn lại trong ngân hàng và bỏ trốn sang nước ngoài.