Anh không cách nào liên tưởng một người phụ nữ có thế giải mã được khóa bảo mật của mình với một cô gái nông thôn ngu ngốc trong lời đồn đó.Chiến Anh Nguyệt gõ cửa, Chiến Hàn Quân đang băn khoăn, chỉ ngước mắt lên nhìn rồi gật đầu với cô ấy.Anh hỏi cô ấy với vẻ trông chờ: “Lạc Thanh Du đâu?” Chiến Anh Nguyệt nhìn anh và nở nụ cười vô cùng đắc ý.“Giống như những gì anh mong đợi, chị ấy đã lên máy bay ra nước ngoài rồi. Chuyến bay lúc sáu giờ chín phút sáng sớm nay, bay đến Indonesia Anh cả, chắc cũng chỉ có mỗi thị trường Indo là công ty của anh chưa đặt chân đến thôi nhỉ? Vì vậy anh có thể kê cao gối mà ngủ rồi, đời này anh sẽ không bao giờ gặp lại chị ấy nữa”Một ánh mắt phức tạp, khó hiếu hiện lên trong đáy mắt Chiến Hàn Quân Tâm lý tò mò của anh đối với Lạc Thanh Du cũng dừng lại bởi sự rời khỏi của cô.Chiến Anh Nguyệt đưa tay ra trước mặt Chiến Hàn Quân đòi lĩnh thưởng và nói: “Anh, em đã giúp anh một việc lớn như thế, chắc anh cũng phải thưởng cho em một ít chứ nhỉ?”Chiến Hàn Quân đánh tay của cô ấy ra rồi nói: “Em thiếu tiền hả?”Chiến Anh Nguyệt gật đầu và nói: “Thiếu, rất thiếu” Cô ấy muốn mua cho Thanh Tùng và Thanh An một căn nhà lớn, nhà họ Chiến không thể để cho đứa cháu nào bị thiệt thòi được.Cô ấy còn muốn cải thiện tình trạng kinh tế của Lạc Thanh Du, cũng muốn để Thanh Tùng và Thanh An được đi học ở trường mầm non tốt nhất Chiến Hàn Quân bán tín bán nghỉ nhìn em gái và nói: “Cần tiền để làm gì?” “Nuôi trai” Chiến Anh Nguyệt chớp mắt, vui vẻ nhìn anh trai.Chiến Hàn Quân nổi da gà, đứng dậy hỏi: “Muốn bao nhiêu?” “Hai trăm tỷ!” Chiến Anh Nguyệt nghiến răng nói ra một con số lớn.Chiến Hàn Quân nhìn Chiến Anh Nguyệt rồi cẩn thận dùng suy nghĩ logic để vạch trần lời nói dối của cô ấy, anh nói: “Anh rất tò mò là em đã tìm cho anh một đứa em rổ như thế nào? Trong thế giới quan của anh, đàn ông càng đắt giá thì càng không