Thân thể vốn cuộn tròn trong nước khiến ta không thể hít thở, nghe tiếng gõ cửa, cảm giác sợ hãi lập tức ập tới.
Ở lạnh cung, ta không có bằng hữu, cũng không thể có ai ngay vào lúc này có thể tới tìm ta.
Chỉ là...
Bịch bịch bịch, tiếng gõ cửa ngày càng lớn, ngày càng dồn dập, người nọ rõ ràng đã không còn kiên nhẫn, cánh cửa đơn bạc đã không thể chịu nổi sức lực như vậy, dường như sắp vỡ ra.
Ta từ trong nước đứng lên, không lập tức ra khỏi thau tắm, mà hoảng sợ nhìn cánh cửa kia.
Tiếng gõ cửa giằng co trong chốc lát thì đột nhiên dừng lại, xung quanh lại rơi vào im ắng, không còn bất cứ tiếng động gì, ngoại trừ nhịp tim của ta.
Ta căng thẳng nhìn cánh cửa kia, thật sự không còn vang lên nữa, người nọ đi rồi sao?
Nhưng ý nghĩ này vừa lóe lên trong đầu liền nghe tiếng ầm ầm vang lớn, cánh cửa bị đá văng.
Một nam nhân mặc hồng y đứng trước cửa, cửa vừa mở ra, mùi rượu nồng nặc liền xông vào.
Hắn uống rất nhiều rượu, dường như đã say tới không còn biết gì, bước chân lảo đảo, gương mặt đỏ bừng, ngay cả ánh mắt nhìn ta còn đứng trong nước cũng đỏ ửng.
Mà thân thể ta đã bắt đầu run rẩy, liều mạng run.
Vừa thấy hắn, nhìn thấy gương mặt quen thuộc kia cùng đôi mắt mỗi đêm đều xuất hiện trong ác mộng của ta, nhìn ta chằm chằm không bỏ, tất cả ký ức của ngày đó đều sống lại.
Xâm nhập cuồng bạo, tiếng thở dốc nặng nề, còn cả quấn lấy không ngừng.
Ta không dám nghĩ tiếp, mỗi lần nghĩ bản thân đều muốn nổi điên, nhưng hiện tại hắn ở ngay trước mặt ta, từng bước đi tới, hô hấp ngày càng nặng nề, thời điểm hắn đến gần, ta thậm chí cảm thấy đối diện với mình không phải con người, mà là dã thú hung mãnh.
"Ngài muốn làm gì..." Ta cuộn tròn trong nước, hai tay che trước ngực, "Ngài tới đây làm gì!"
"..."
Hắn không nói gì cả, chỉ đứng trước thau tắm cúi đầu nhìn ta, hơi thở mang theo mùi rượu phả lên mặt khiến ta choáng váng, tay chân theo đó mềm xuống.
Lúc này, hắn đột nhiên lảo đao một cái, vội duỗi tay đỡ thau tắm.
Ta bị động tác của hắn dọa sợ, theo bản năng lui ra sau, nhưng thau tắm nhỏ như vậy có thể lui đến chỗ nào, sống lưng lập tức đụng phải vách tượng, mặt nước liền gợn sóng.
Hắn lập tức mở to hai mắt.
Ánh mắt đó rõ ràng đã bị men rượu che đi sự sắc bén, nhưng giây phút này lại sáng quắc như dã thu nhìn chăm chú con mồi, ánh mắt hắn từ trêи mặt ta chậm rãi dời xuống, thời điểm nhìn thấy phong cảnh bị cánh tay che lại, hơi thở dường như trầm theo, đột nhiên nâng bước đi vào thau tắm.
Mà giờ khắc này, ta đã nhịn không được mà bật khóc.
"Ngài đã có Hoàng Hậu rồi!"
Trong thau tắm đột nhiên có thêm một người, gợn sóng càng mãnh liệt hơn, động tác mạnh mẽ của hắn phá tan bầu không khí yên lặng ngắn ngủi.
Hắn duỗi tay dùng sức kéo lấy cổ tay ta đặt trước ngực, da thịt tuyết trắng cứ thế hiện ra ngay trước mắt.
Bao gồm trước ngực, trêи cổ của ta, thậm chí là cả thân thể, những ấn ký màu hồng chưa biến mất đó.
Tất cả đều do hắn, là hắn để lại cho ta.
"Ngài đã có Hoàng Hậu! Ngài có Hoàng Hậu rồi!" Ta khóc lớn, nhưng mặc kệ khóc thế nào, giãy giụa mạnh đến đâu cũng không thoát khỏi xiềng xích gông cùm của nam nhân này.
Từ sau khi bị đưa đến lãnh cung, rất nhiều đêm, hắn đều sẽ như bóng đè xuất hiện trong phòng ta như vậy, đôi khi, hắn chỉ ôm chặt ta trong lòng ngủ say một đêm, có đôi khi sẽ tra tấn như đêm đó.
Mặc kệ ta khóc lóc cầu xin thế nào cũng không dừng lại.
Giống như lúc này, hắn cắn mạnh lên xương quai xanh của ta, nơi đó còn vết bầm khi trước để lại, giờ khắc này đau đến ta muốn kêu cũng kêu không ra, cả người cuộn tròn.
Mùi máu tràn ngập trong không khí, hắn buông lỏng, rồi lại vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng hôn lên vùng da thịt thảm đến không nở nhìn, chậm rãi từ xương quai xanh đi lên, nhẹ nhàng đến khóe môi của ta.
Hắn hình như khẽ cười, nhưng nụ cười kia hoàn toàn không có ý tốt.
"Ta có Hoàng Hậu? Đây là lời hôm nay ngươi muốn nói?"
"..." Ta nức nở, run rẩy, cả người bị y phục đỏ thẫm của hắn bọc lấy, tuyết trắng cùng đỏ thẫm dây dưa lộ ra một hình ảnh phá lệ tàn khốc.
Ta cho rằng, tối nay là đại điển phong hậu của hắn; ta cho rằng, hắn đã có Hoàng Hậu, từ nay về sau, ít nhất là tối nay, ta không cần phải gặp ác mộng, không còn bị hắn tra tấn suốt đêm không thể giải thoát, nhưng dù thế nào ta cũng không ngờ rằng, hắn thế mà vẫn tới.
"Nhạc Thanh Anh," Hắn gằn từng chữ, "Ngươi nghe rõ cho trẫm."
"..."
"Cho dù trẫm đã có thiên hạ, có được tất cả nữ nhân trong thiên hạ, trẫm vẫn muốn có ngươi, ngươi...!Đừng hòng rời khỏi!"
Ta cứng đờ ngẩng đầu nhìn hắn, nhìn đôi mắt đen như vực sâu không thấy đáy gần ngay gang tấc, chỉ cần đến gần sẽ khiến người ta không thể trốn thoát, ta bị hắn giam cầm