Vì đối phương tỏ ra rất mệt bởi công việc nên đêm đó Mộc Hòa không hề động đến y.
Lúc Tưởng Tân Chỉ ngủ say, hắn cẩn thận đem cánh tay bị đè đến tê dại rút ra.
Y mơ mơ màng màng lẩm bẩm:" Hơn nửa đêm rồi còn đi đâu?"
Hắn kéo chiếc chăn bông bằng lụa mỏng cho y, thanh âm trầm thấp ôn nhu:" Không có gì, anh đi vệ sinh, em ngủ tiếp đi."
Tưởng Tân Chỉ không mở mắt, xoay người tiếp tục chìm vào giấc ngủ.
Mộc Hòa tay chân nhẹ nhàng đóng lại cửa phòng nhưng không đi vệ sinh mà là xoay người ra ban công.
Trong tiết trời cuối thu, hắn tùy tiện mặc một chiếc áo khoác gió mỏng, ngón tay kẹp một điếu thuốc lá, hút mấy hơi rồi bị sặc đến ho khan liên tục.
Hắn không thường xuyên hút thuốc, cũng không thích mùi thuốc lá, nhưng lúc này đối với hắn mà nói không gì thích hợp hơn là hút thuốc để giải tỏa cảm giác mất mát.
Đây là năm thứ tám hắn và Tưởng Tân Chỉ ở bên nhau, thời điểm bảy năm đầu, tình cảm của bọn họ tưởng chừng rất tốt, nhưng gần đây hắn càng ngày càng thấy thất vọng.
Có lẽ là vì mệt mỏi, cũng có lẽ là những lời đồn thổi đang rộ lên từng ngày. Càng quan trọng là thái độ lảng tránh của Tưởng Tân Chỉ và gương mặt tuấn mỹ luôn tỏ ra không kiên nhẫn.
Tưởng Tân Chỉ luôn rất xuất sắc, điều này hắn luôn biết rõ. Thời điểm họ bên nhau là khi còn học đại học, và việc đối phương đồng ý ở bên hắn là việc mà hắn không ngờ tới.
Dung mạo y mười phần tuấn mỹ, ở bên ngoài có rất nhiều cô gái gửi thư tình, mà trong vòng tròn nhỏ này của bọn họ, người theo đuổi Tưởng Tân Chỉ cũng không ít.
Tuy nhiên, đáng tiếc Tưởng Tân Chỉ là một thuần O, y không thể cứng rắn với phụ nữ, nên khi lên đại học y đã come out.
Nghe nói gia đình đã cắt đứt toàn bộ nguồn kinh tế của y, nhưng Tưởng Tân Chỉ rất lạc quan, dưới áp lực lớn như vậy còn