Vừa mới sáng sớm Triệu Lan Vy đã bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại của Trác Duệ Quân.
Tiếng chuông điện thoại của hắn reo inh ỏi khiến cô không tài nào ngủ được.
Đột nhiên bị đánh thức Triệu Lan Vy ngọ nguậy trong lòng Trác Duệ Quân, khó chịu đẩy hắn ra xoay người một cái đưa lưng về phía hắn, lấy chăn trùm lên đầu ngủ tiếp.
Trác Duệ Quân cũng bị đánh thức, hắn quơ tay lấy chiếc điện thoại đặt ở trên tủ đầu giường
" Chuyện gì? " Hắn lạnh nhạt hỏi.
Triệu Lan Vy do vừa bị đánh thức nên vẫn chưa ngủ sâu, lại cộng thêm trong phòng khá yên tĩnh không lẫn lộn quá nhiều tạp âm nên cô mơ hồ có thể nghe được đầu dây bên kia đang nói chuyện.
Trác Duệ Quân đang nói chuyện điện thoại với một người đàn ông, giọng bên kia vừa kính cẩn vừa run rẩy, nhưng thể ông ta biết điều ông ta sắp nói ra thế nào cũng sẽ khiến Trác Duệ Quân nổi trận lôi đình.
Triệu Lan Vy bỗng nhiên xoay người lại, chui vào lòng hắn, nũng nịu như một chú mèo con ngoan ngoãn, ôm lấy hắn.
Trác Duệ Quân vừa nói chuyện điện thoại vừa đưa tay lên vén vài sợ tóc bị vướng trên mặt của Triệu Lan Vy động tác vô cùng nhẹ nhàng để không đánh thức cô.
Triệu Lan Vy không nghe được gì nhiều, cô chỉ loáng thoáng nghe thấy người đàn ông kia nói có một vài tên đàn em của Trác Duệ Quân cả gan lén lấy hàng của hắn đi bán lẻ bên ngoài, kết quả là bị cảnh sát tóm, bây giờ đang cần lệnh của hắn nên xử lý mấy tên đó như thế nào.
Qua chuyện lần này tuy sẽ không ảnh hưởng gì đến Trác Duệ Quân.
Bọn chúng có khai ra Trác Duệ Quân chính là ông trùm của bọn chúng đi chăng nữa thì cảnh sát cùng lắm chỉ có thể mời hắn lên điều tra chứ không thể bắt hắn được, vì đó chỉ là lời nói một phía hoàn toàn không có bằng chứng gì để kết tội hắn được, nhưng chắc chắn một điều cảnh sát sẽ để ý đến hắn nhiều hơn, từ nay mấy chuyến hàng của hắn muốn giao được trót lọt sẽ gặp phải không ít khó khăn.
Triệu Lan Vy nằm ở trong lòng hắn có thể cảm nhận được lòng ngực hắn đang phập phồng lên xuống, từng nhịp thở mạnh mẽ của hắn phả ra lạnh toát.
Dù đang nhắm mắt nhưng cô cũng thừa biết hắn đang rất tức giận, bây giờ hắn như ngọn núi lửa sắp phun trào, đầy nguy hiểm, đầy đáng sợ, có thể mang đến cho người khác cái chết bất cứ lúc nào.
Nghe điện thoại xong, Trác Duệ Quân liền đứng dậy rời khỏi giường, trước khi đi hắn không quên kéo chăn lên đắp cho Triệu Lan Vy.
Triệu Lan Vy mặc dù đã thức từ lâu như vẫn giả bộ đang ngủ, mà nằm im để hắn đắp chăn cho cô.
Sau đó hắn bước vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ thay đồ xong thì đi ra ngoài.
Trác Duệ Quân mang theo cả Hắc Dạ và Ân Ly đi cùng, Phong quản gia thì đi theo làm tài xế cho hắn.
Riêng Phi Vũ dù cũng đã lập được không ít công cho bọn họ, nhưng Trác Duệ Quân lại chưa đặt niềm tin vào anh ta.
Trác Duệ Quân là một người rất cẩn trọng nếu không phải người hắn ta tin tưởng thì tuyệt đối hắn sẽ không để cho kẻ đó biết quá nhiều thông tin có thể gây hại cho hắn.
…………………..
Triệu Lan Vy lúc này đang đi dạo ngoài bãi biển, hiếm lắm mới có dịp Trác Duệ Quân không có ở nhà, không ai có thể quản cô, giam cầm cô được điều đó khiến tâm trạng của cô vô cùng thoải mái dù chỉ là trong giây lát.
Đám vệ sĩ đứng canh cổng bây giờ không ai dám không cho cô ra ngoài, bởi lúc trước cô chỉ là một người hầu trong nhà này hoàn toàn không có địa vị nên không thể cãi lại bọn họ, nhưng bây giờ đã khác, cô bây giờ là vợ của Trác Duệ Quân là bà chủ ở đây cho nên bọn họ không dám ngăn cô lại nữa, chỉ bảo cô nên quay về sớm trước khi Trác Duệ Quân về.
Triệu Lan Vy lúc này đang đi dạo ngoài bãi biển.
Cô đứng ngoài bãi biển, sóng vỗ vào bờ ầm ầm rất vui tai.
Đi được một đoạn khá xa lâu