Triệu Lan Vy đã nói về việc Trác Duệ Quân sắp giao hàng cho Vĩ Phàm nghe.
Vĩ Phàm nghe xong rất vui mừng, vì đây là cơ hội để họ tóm gọn sào huyệt của Trác Duệ Quân.
Sau đó, Vĩ Phàm đã bảo cô đến gặp chỉ huy của anh ta để có thể bàn rõ chi tiết về kế hoạch bắt Trác Duệ Quân.
Triệu Lan Vy chỉ đi một mình vì nếu cả hai cùng đi ra khỏi nhà một lượt thì sẽ dễ bị nghi ngờ.
Địa điểm cô hẹn gặp với vị chỉ huy ấy là ở một quán cà phê nhỏ, có không gian khá kín đáo, để bọn họ có thể nói chuyện.
Vĩ Phàm đã có dặn cô trước rồi, đặc điểm nhận dạng của người đó, là có đeo một cặp mắt kính và mặc áo khoác len màu đen.
Triệu Lan Vy bây giờ nhìn dáo dác xung quanh để tìm người.
" Lan Vy."
Bỗng có người gọi tên cô, cô cũng đoán chắc là vị chỉ huy của Vĩ Phàm đã gọi, cô liền bước lại gần.
Vị chỉ huy ấy là một người đàn ông trung niên, trông ông rất phúc hậu, trên gương mặt hiện rõ vẻ từng trải của người đã làm lâu năm trong nghề, có một chút kiên định, tự tin và chính trực, một người khi nhìn vào cho người ta một cảm giác có thể tin tưởng được.
" Cháu chào chú." Triệu Lan Vy cúi đầu chào hỏi.
" Chào cháu, chú là Đỗ Minh, cháu có thể gọi chú là chú Minh giống Vĩ Phàm cho gần gũi."
Đại tá Đỗ Minh là trưởng phòng cảnh sát hình sự thành phố Nam Thành.
Mấy năm nay, ông là người đứng phía sau chỉ huy cho Vĩ Phàm thu thập thông tin phạm tội của Trác Duệ Quân, nhưng đều thất bại.
Trác Duệ Quân là một người vô cùng ranh mãnh, hắn ta đã dùng tiền mua chuộc nhiều quan chức cấp cao, khiến họ đứng theo phe của hắn ta.
Trừ khi bắt tận tay khi hắn đang giao hàng thì may ra mới có thể đem truy cứu hình sự, nếu làm không khéo hắn có thể dễ dàng xoay chuyển tình thế đâm đơn kiện lại tội vu khống.
Nhưng mỗi lần giao dịch, Trác Duệ Quân đều thực hiện vô cùng khéo léo và tinh vi, chẳng hề để lại bất kì một dấu vết gì.
Vĩ Phàm lại không lấy được lòng tin tuyệt đối của Trác Duệ Quân nên mỗi lần giao hàng đều không cho Vĩ Phàm đi cùng, việc thu thập bằng chứng phạm tội của hắn trở nên khó khăn hơn bao giờ hết.
Những tưởng hai người họ sẽ không thể bắt được Trác Duệ Quân đưa ra ngoài ánh sáng, thì bất ngờ Triệu Lan Vy lại xuất hiện, cô thắp lên một tia hy vọng trên con đường đi tìm công lý của bọn họ.
" Dạ chú Minh." Triệu Lan Vy gật đầu, đồng ý.
Rồi cả hai cùng ngồi xuống ghế đối diện với nhau để tiện nói chuyện.
" Chú đã có nghe Vĩ Phàm nói sơ qua về chuyện cháu đã nói với cậu ấy rồi.
Lần này, nếu chúng ta có thể bắt tận tay khi bọn chúng đang giao hàng thì chúng ta có thể tóm gọn Trác Duệ Quân cùng đàn em của hắn ta, khiến hắn không thể chối cãi được.."
Triệu Lan Vy nhớ lại những lời Trác Duệ Quân và Trâu Kỳ đã nói với nhau.
" Hôm qua cháu có nghe được bọn họ đã bàn về chuyện giao hàng với nhau, nhưng dường như họ vẫn rất cảnh giác, nên không có bàn về địa điểm giao hàng một cách rõ ràng mà họ chỉ nói chung chung thôi."
Đỗ Minh suy nghĩ một hồi rồi hỏi Triệu Lan Vy:" Vậy cháu có biết khi nào bọn họ sẽ giao hàng không?"
" Dạ, là tuần sau."
" Tuần sau, gấp vậy sao?"
Triệu Lan Vy gật đầu:" Cháu nghe nói, lô hàng lần này rất lớn, Trác Duệ Quân đã chuẩn bị trước tận mấy tháng, hắn ta cũng đã dồn không ít tiền vào lô hàng này, nên đã điều thêm rất nhiều người để giao hàng, mấy ngày hôm nay, người ra kẻ vào lâu đài Nam Cung của hắn đều đông nghịt."
Đỗ Minh nghe xong