Đất diễn của Tô Tinh Dã không nhiều, cảnh múa cũng quay một lần là đạt luôn rồi, sau khi kết thúc cảnh múa thì chỉ còn lại cảnh diễn thoại, bởi vì cô không qua đào tạo chính quy cho nên ở mảng diễn thoại phải tốn nhiều thời gian hơn một chút.
Rất nhanh, Tô Tinh Dã đã quay xong toàn bộ cảnh quay trong phim “Triều Dương”. Khi kết thúc công việc, Triệu Hoa hỏi cô có thể lưu lại đến hết ngày mai không, bởi vì ảnh tạo hình nhân vật của cô chưa kịp chụp, thế là cô phải lùi vé máy bay buổi sáng lại một ngày.
Ngày thứ hai đến đoàn phim, Tô Tinh Dã liền được trợ lý sản xuất đưa đến studio chụp hình, có điều bởi vì trước cô còn có diễn viên khác, cho nên khi đến lượt cô đã là buổi chiều rồi. Bên trong studio chụp hình vô cùng nóng, đến cả ánh đèn cũng tỏa ra hơi nóng, Khi chụp xong, Tô Tinh Dã cảm thấy lớp áo bên trong y phục bên ngoài sắp ướt đẫm rồi.
Sau khi ra khỏi studio chụp hình, Tô Tinh Dã liền thay đồ diễn ra và mặc lên bộ đồ mỏng đơn giản của mình, đợi nhà tạo hình giúp cô đem trang sức trên đầu tháo xuống xong rồi mới thấy thoải mái nhẹ nhàng hơn nhiều.
Trước lúc rời đi, Tô Tinh Dã chào hỏi Triệu Hoa và những người khác một tiếng, cô cũng nói lời tạm biệt với những nhân viên tổ một đã giúp đỡ cô rất nhiều trong những ngày này. Vốn dĩ còn muốn chào hỏi vài người chỗ Du Thư Yên, có điều bọn họ đều còn đang quay phim cho nên vẫn chưa gặp mặt được.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Du Thư Yên là diễn viên vai Cửu công chúa trong “Triều Dương, cảnh hợp diễn cùng cô khá nhiều, cho nên năm ngày này thời gian ở chung của hai người bọn họ khá dài, cộng thêm cô ấy là người hoạt bát, cũng không chê cô ít nói, nhờ sự nhiệt tình của cô ấy mà quan hệ giữa hai người lại thêm gần gũi rất nhiều.
Sau khi quay về đến khách sạn, Tô Tinh Dã tắm một cái, vừa ra khỏi phòng tắm liền nhận được điện thoại của Du Thư Yên. Điện thoại vừa kết nối, giọng của Du Thư Yên đã truyền tới, “Alo, Tinh Dã, có phải ngày mai cậu phải quay về Bắc Kinh rồi đúng không?”
“Đúng vậy, chuyến bay sáng sớm ngày mai.”
“Mấy người chúng ta đều quay xong hết rồi, chúng ta cùng đi ăn đêm được không? Coi như là tạm biệt cậu?”
Tô Tinh Dã vì lý do học múa từ nhỏ nên hoàn toàn không có thói quen ăn đêm, cơ bản là qua sáu giờ tối thì không ăn gì nữa, nhưng đối với sự nhiệt tình của Du Yên Thư đầu kia, cô chợt thấy mình khó mà nói lời từ chối, thế là cô hỏi: “Ngoài chúng ta ra, còn có những ai nữa vậy?”
“Ừ thì… Chu Tập, Phó Tuân, à, còn có Trì Hủ với Thẩm Vọng Tân.”
Sau khi nghe thấy tên của Thẩm Vọng Tân, Tô Tinh Dã siết nhẹ bàn tay đang cầm điện thoại.
Lúc này Du Thư Yên ở đằng kia lại la lên: “Thế nào? Đến không?”
Tô Tinh Dã trầm mặc một giây, đến cùng vẫn nói một tiếng được.
Sau khi cúp điện thoại, Tô Tinh Dã nhìn mình trong gương, áo thun trắng, quần jean, chau mày nghĩ ngợi, cuối cùng lúc ra khỏi cửa cô mặc một chiếc váy liền thân màu xanh da trời.
***
Bọn họ hẹn nhau ở một tiệm đồ nướng trên phố Vạn Thịnh, phố Vạn Thịnh về đêm vô cùng náo nhiệt. Khi qua tới đó Tô Tinh Dã còn thấy vài diễn viên của tổ khác, còn chưa đến cửa cô đã ngửi thấy mùi đồ nướng thơm ngào ngạt.
Du Thư Yên và vài người xong cảnh quay đi thẳng qua, cho nên lúc Tô Tinh Dã qua tới thì bọn họ đã ngồi vào bàn hết rồi.
“Tinh Dã, bên này!” Du Thư Yên nhìn thấy Tô Tinh Dã thì vẫy tay về phía cô.
Khóe miệng Tô Tinh Dã hơi nhếch lên rồi liền bước qua chỗ bọn họ, lướt mắt nhìn một vòng không hề thấy Thẩm Vọng Tân.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Tinh Dã, ngồi đi.”
“Ừ.”
Tô Tinh Dã ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Du Thư Yên.
Du Thư Yên dùng tay huých vào Chu Tập, “Này cậu gửi WeChat cho Trì Hủ, hỏi bọn họ xem có đến hay không?”
Chu Tập liền móc điện thoại ra, “Được, tôi hỏi thử xem.”
Trong khi Chu Tập gửi Wechat thì Du Thư Yên lấy thực đơn đưa gần về phía Tô Tinh Dã, “Tinh Dã, không cần đợi bọn họ, chúng ta đặt món trước, cậu xem xem muốn ăn gì?”
Tô Tinh Dã nhìn lướt qua các món ăn trên thực đơn, cô mím môi lại, trong ánh mắt thoáng hiện lên một vẻ ưu tư không rõ ràng.
Du Thư Yên thấy cô cả buổi không nói tiếng nào, nói đùa rằng: “Cậu chắc không phải chưa từng ăn đồ nướng đấy chứ?”
Tô Tinh Dã ngẩng đầu ra khỏi thực đơn nhìn về phía cô ấy lắc đầu, “Không phải, tớ từng ăn rồi.”
Du Thư Yên cười, “Thế cậu xem cậu có thể thử đưa ra gợi ý cho bọn mình được không?”
Tô Tinh Dã cũng cười lên, còn thật sự gọi ra những món đồ nướng rất được thực khách ưa chuộng, đợi sau khi bọn họ gọi món xong lại đưa thực đơn cho hai người con trai.
Du Thư Yên: “Chu Tập, Trì Hủ nói thế nào hả?”
Chu Tập vừa xem thực đơn vừa trả lời cô, “Tới rồi, đã tới rồi.”
“Thế thì tốt.”
Quả nhiên mười phút sau, một thanh niên gầy gò mặc áo sơ mi ca rô chạy về phía bọn họ, “Ngại quá, tôi tới trễ rồi!”
Du Thư Yên nhìn phía sau cậu ta một cái, nghi ngờ hỏi: “Làm sao chỉ có mình anh vậy? Thẩm Vọng Tân đâu?”
Trì Hủ tìm chỗ trống ngồi xuống, ánh mắt dừng ở trên người Tô Tinh Dã không rời, bởi vì ánh mắt cậu ta nhìn quá trực diện, Tô Tinh Dã đành phải nhìn ngược lại cậu