Bạch Xu Hòa trở về tay không, vừa vào cửa đã có ba cặp mắt cùng nhìn vào trên người bà.
Vừa nhìn thấy hai bàn tay trắng của bà, vẻ mặt cả ba liền sửng sốt.Mẹ, không phải mẹ đi mua đồ ăn sao? Hạ Tiến Tài lười biếng dựa vào ghế sô pha, căn bản không để ý thấy quần áo của Bạch Xu Hòa đã ướt gần hết: Đồ ăn đâu? Bây giờ đã hơn mười hai giờ, không có đồ ăn thì chúng ta sẽ ăn gì? Đói chết rồi.”"Đúng đó, mẹ, đồ ăn mẹ mua ở đâu vậy? Có phải không cầm nổi nên để tạm dưới lầu không?" Kim Huệ vợ của Hạ Tiến Tài nói theo, còn đẩy đẩy Hạ Tiến Tài: "Anh còn không mau xuống dưới nhà xem một chút, chắc mẹ không giải quyết một mình được, nên mới lên đây gọi anh.
Hạ Tiến Tài bất đắc dĩ đứng lên: "Được rồi mẹ, có phải là mẹ lại mua nhiều đồ lắm đúng không, kết quả là tự mình cầm lên không nổi chứ gì? Con đã bảo với mẹ bao nhiêu lần rồi, bảo mẹ đừng mua quá nhiều đồ, đừng mua nhiều như thế nữa, nhưng mẹ không nghe.
Nói cái gì mà đang có khuyến mãi, giá rẻ, thì cho là rẻ đi, nhưng rẻ hơn được bao nhiêu tiền đâu chứ?”"Lần sau mẹ có thể mua ít một chút, sẽ không phiền phức vậy nữa." Hạ Tiến Tài thay giày, mở cửa đi xuống lầu."Bà nội, bà nội, cháu đói bụng rồi, khi nào mới có thể ăn cơm được, cháu muốn ăn..." Một cô bé năm sáu tuổi nhanh chóng chạy đến chỗ Bạch Xu Hòa, nó ầm ĩ hét lên muốn ăn đủ món và những thứ nó không thích ăn, dặn dò Bạch Xu Hòa không được làm bất cứ món nào mà nó không thích ăn.Bạch Xu Hòa không nói lời nào, không giống như nguyên chủ ban đầu, nhìn thấy đứa cháu gái nhỏ của mình đang làm loạn muốn ăn, vì sợ nó đói mà vội vàng dỗ dành nó.Bà trực tiếp bước đến ghế sô pha, nhanh chóng ngồi xuống, với thái độ này, Kim Huệ dường như đã phát hiện ra điều gì đó."Mẹ, mẹ làm sao vậy?" Kim Huệ luôn cảm thấy Bạch Xu Hòa có vẻ gì đó nhìn không ổn, nhưng lại không nói rõ được là không ổn chỗ nào.Bạch Xu Hòa mở mí mắt, liếc nhìn đối phương rồi nói: "Thời tiết quá nóng, cảm thấy thân thể không thoải mái.”"Là như vậy à.
Kim Huệ thở phào nhẹ nhõm: “Ăn tối xong mẹ đi nghỉ ngơi một lát đi, đừng ra ngoài nhặt những chai lọ rách nát đó nữa.”"Ừm, nghe theo con.”Kim Huệ vẫn cảm thấy tình hình có gì đó không ổn, lúc này Hạ Tiến Tài quay lại: "Mẹ, mẹ để đồ ở