Cuộc sống tốt đẹp như vậy, ông đây muốn sống thêm một trăm năm nữa cơ.Ông ấy không muốn cái tên bị gạch đầu tiên lại là tên mình chút nào cả.“Bà Bạch, bà có nghĩ đây là điềm báo không? Chẳng lẽ tôi sắp chết thật hả? Nhưng mà thân thể của tôi rất tốt mà, ngay cả bác sĩ đều nói thân thể tôi không giống người sắp trăm tuổi chút nào cả.”“Chỗ này có một dòng nước ấm đang chảy tán loạn phải không?” Bạch Xu Hoà chỉ vào đan điền của ông Trần, thấy ông ấy còn đang sững sờ nên bà hỏi lại lần nữa: “Phải không?”“Đúng vậy.” Ông Trần vội vàng gật đầu, trên mặt đầy vẻ thấp thỏm: “Bà có biết tôi bị sao không?”Bạch Xu Hoà lấy một quyển vở nhỏ ra ném cho ông Trần: “Sau này ông chính là đệ tử nội môn đầu tiên của Tiêu Dao Tông, tôi biết ông có rất nhiều vấn đề cần giải đáp nhưng mà cứ đọc hết quyển sách này đi đã, đọc xong ông sẽ hiểu.”Bà không hề sợ ông Trần không đồng ý, chỉ cần ổng biết sự thật thì kiểu gì chẳng cầu xin bà cho gia nhập.Quả nhiên khi đọc xong ông Trần đã trở nên kích động.Ánh mắt ông ấy nhìn Bạch Xu Hoà nóng rực rồi chắp tay bái bà một cái: “Đệ tử Trần Vinh Bảo bái kiến tông chủ.”“Rất tốt, ông là người đầu tiên tu luyện ra chân khí, như vậy thì ông chính là đại trưởng lão của Tiêu Dao Tông chúng ta.
Sau này khi những người khác tu luyện ra chân khí thì ông phụ trách dẫn đường cho bọn họ đi.”“Vâng, đệ tử xin tuân mệnh.”Chưa từng ăn thịt heo chẳng lẽ còn chưa thấy heo chạy hay sao? Thật không nghĩ tới ông đây lại có ngày được tham gia vào loại tổ chức thần bí này đấy.Hahahahaha… Ông đây không những có thể sống lâu trăm tuổi mà còn có thể trường sinh bất lão nữa đấy.Không chỉ trường sinh bất lão mà có khi sau này còn trở thành ông tiên cũng nên.Hahahahaha… Lão già Đồ Phong ngày nào cũng mong ông đây nhập liệm, mong được gạch tên ông đây ra khỏi quyển vở nhỏ kia, bây giờ xem ra tên nhóc kia phải thất vọng rồi.
Không được, ông đây phải đi xuống đốc xúc mọi người luyện kiếm cho tốt để còn tu luyện ra chân khí rồi còn thọ tỷ Nam Sơn, cho quyển sách của ông Đồ dày thêm theo năm tháng đi.Sau khi được Bạch Xu Hoà truyền công pháp Trần Vinh Bảo rời đi trong tâm trạng cực kỳ vui vẻ.Bắt đầu từ hôm nay ông ấy tối luyện công pháp sáng tiếp tục luyện bộ kiếm pháp kia.
Lúc không có việc gì làm thì ông sẽ đi đốc xúc các bạn học già khác luyện kiếm pháp cho tốt, còn trộm nói cho bọn họ rằng